heobun
14-03-2008, 07:30 PM
Từ lúc chia tay anh, em mới nhận ra nhìu đìu. Anh là người đầu tiên em iu, em đã trao hết tình cãm của mình cho anh một cách hok đắn đo suy nghĩ. Em tin tưỡng ỡ anh rất nhìu. Nhưng anh lại làm cho em bị tỗn thương quá nặng nề. Anh thôi ko iu em nữa bỡi lý do là anh iu em. Cái lí do thật ngớ ngẫn. Anh nói anh ko mang đến cho em được sung sướng, anh ko có xe máy đễ đưa em đi học hằng ngày, anh ko đũ giàu đễ có thễ mua nhẫn cho em.Nhưng anh ko hề biết là đối với em, những thứ ấy sẽ chằng còn nghĩa lí gì khi em mất anh.Anh ! Bây giờ em sẽ gọi anh là bạn. em ko mún chúng ta cắt đứt hết tất cã. em ko thễ quên đi người mà em đã iu trong 3 năm qua. Coi anh là bạn , có như vậy chúng ta mới ko lạnh nhạt với nhau, tình cờ gặp mặt nhau it ra cũng có câu chào hõi.
Em lun tự hõi mình, tại sao chúng ta iu nhau nhưng lại hok thễ ỡ bên cạnh nhau chứ. Vật chất đối với anh quan trọng như vậy sao? Em bùn lắm vì tình iu cũa em dành cho anh hok đũ sức đễ xóa đi giai cấp , hok đũ đễ đánh tan bức tường kia.Anh à! Chúng ta có thễ quay lai được ko anh??
Em lun tự hõi mình, tại sao chúng ta iu nhau nhưng lại hok thễ ỡ bên cạnh nhau chứ. Vật chất đối với anh quan trọng như vậy sao? Em bùn lắm vì tình iu cũa em dành cho anh hok đũ sức đễ xóa đi giai cấp , hok đũ đễ đánh tan bức tường kia.Anh à! Chúng ta có thễ quay lai được ko anh??