ncvocuanhaque
07-02-2008, 06:41 PM
e học cùng lớp võ với a. a thik các entry trong blog của e. a nói giống như e viết cho a vậy.và a add nick e, rồi nói chuyện, như những ng bạn, như fan club và idol ..... e thấy vui khi nói chuyện với a. ngày nào a ko online là e buồn ngày đó. nghe như kiểu giai đoạn đầu của tình online vậy. nhưng e yên tâm vì e chẳng tin vào tình online, vì mọi thứ đều là giả.
rồi a bắt chuyện với e trong lớp học. a nhút nhát, chạy ra chào e, rồi .... biến nhanh. a nhút nhát đến mức lớp đi liên hoan mà mãi đến lúc cuối a mới chạy ra chỗ e bắt chuyện, a ngồi xuống thì e "vô tình" xách túi ra về. từ cách a cúi đầu, gãi đầu bối rối, cho đến sự lo lắng của a mỗi khi thấy e ko đi học hay e về nhà muộn... e nhận ra mình đã phạm phải tội .. cố tình gây thương nhớ, cho dù lúc đó a ngốc nghếch chưa nhận ra. nghe như kiểu e đang ăn dưa bở. nhưng rồi e cũng biết nó là dưa bở hay dưa hấu khi a than thở với e rằng: "cứ để tình cảm phát triển thế này thì a sẽ thik e mất", đối với e điều này vừa là tin vui vừa là tin buồn. vui là vì từ giờ e ko phải giả ngu nữa. buồn vì từ nay e sẽ khó xử.
e đã nói rằng a hãy ngăn tình cảm của mình lại trc khi nhận ra điều j đó nữa. nhưng a ko làm dc. e vô tâm cứ làm a buồn. nhưng e lại mong a đừng hi vọng, để rồi thất vọng. email đầu tiên, e hi vọng a sẽ bỏ cuộc, và mình lại là bạn bè. nhưng nó lại có tác dụng ngc lại hay sao ý. a lại nói là "anh thik em". rồi a bắt đầu tưởng tượng, mơ mộng, a lờ đi 1 điều là e chưa nhận lời. a cứ thế hi vọng, và hi vọng. e lo sợ 1 ngày, chỉ 1 câu nói, e lôi a ra khỏi mộng đẹp, và e làm a tổn thương........
e mới 19, a thì 24. với e mà nói thì a già, với a thì e trẻ con. a lại đi tính chuyện lâu dài với trẻ con, với 1 đứa tính chuyện độc thân suốt đời........
giao thừa. e đi chơi với a. a đợi e ở gần nhà, và e đến, nghe như bài hát phút giao thừa lặng lẽ. e thấy niềm hạnh phúc trên khuôn mặt a. e ko muốn phá vỡ nó.trc giờ giao thừa, a đi cùng e vào hiệu sách, như cái sở thik chung của e đứa là đi coi cọp, a thao thao về 1 mớ tác giả mà e chả biết là ai. e biết ko phải a thể hiện điều j, mà a muốn những cuốn sách hay sẽ giúp ích cho e. giao thừa đông ng, a cố gắng ngăn những ng khác chen lấn xố đẩy e, a mở đường cho e, a tìm chỗ cho e ngồi, e đứng ...... a quan tâm hết ý. a lo lắng, sợ e về muộn dc nguy hiểm ... a sợ đủ thứ cho e.
nhưng e vô tâm. e biết tất cả điều đo, mà ko 1 chút rung động. ngược lại e lại thấy khó xử. vì a đã tốt vậy, mà e từ chối, thì e sẽ làm tổn thương a nhiều lắm. nhưng e thực sự ko yêu a. ít nhất là bây h.e quá lạnh lùng phải ko a.
email thứ 2. hi vọng a nhận ra điều j đó, và ko buồn nữa. e ko muốn làm a buồn. a và e cứ là bạn bè là tốt lắm rồi
e đau đầu và đau mắt với cái phông của web quá!
rồi a bắt chuyện với e trong lớp học. a nhút nhát, chạy ra chào e, rồi .... biến nhanh. a nhút nhát đến mức lớp đi liên hoan mà mãi đến lúc cuối a mới chạy ra chỗ e bắt chuyện, a ngồi xuống thì e "vô tình" xách túi ra về. từ cách a cúi đầu, gãi đầu bối rối, cho đến sự lo lắng của a mỗi khi thấy e ko đi học hay e về nhà muộn... e nhận ra mình đã phạm phải tội .. cố tình gây thương nhớ, cho dù lúc đó a ngốc nghếch chưa nhận ra. nghe như kiểu e đang ăn dưa bở. nhưng rồi e cũng biết nó là dưa bở hay dưa hấu khi a than thở với e rằng: "cứ để tình cảm phát triển thế này thì a sẽ thik e mất", đối với e điều này vừa là tin vui vừa là tin buồn. vui là vì từ giờ e ko phải giả ngu nữa. buồn vì từ nay e sẽ khó xử.
e đã nói rằng a hãy ngăn tình cảm của mình lại trc khi nhận ra điều j đó nữa. nhưng a ko làm dc. e vô tâm cứ làm a buồn. nhưng e lại mong a đừng hi vọng, để rồi thất vọng. email đầu tiên, e hi vọng a sẽ bỏ cuộc, và mình lại là bạn bè. nhưng nó lại có tác dụng ngc lại hay sao ý. a lại nói là "anh thik em". rồi a bắt đầu tưởng tượng, mơ mộng, a lờ đi 1 điều là e chưa nhận lời. a cứ thế hi vọng, và hi vọng. e lo sợ 1 ngày, chỉ 1 câu nói, e lôi a ra khỏi mộng đẹp, và e làm a tổn thương........
e mới 19, a thì 24. với e mà nói thì a già, với a thì e trẻ con. a lại đi tính chuyện lâu dài với trẻ con, với 1 đứa tính chuyện độc thân suốt đời........
giao thừa. e đi chơi với a. a đợi e ở gần nhà, và e đến, nghe như bài hát phút giao thừa lặng lẽ. e thấy niềm hạnh phúc trên khuôn mặt a. e ko muốn phá vỡ nó.trc giờ giao thừa, a đi cùng e vào hiệu sách, như cái sở thik chung của e đứa là đi coi cọp, a thao thao về 1 mớ tác giả mà e chả biết là ai. e biết ko phải a thể hiện điều j, mà a muốn những cuốn sách hay sẽ giúp ích cho e. giao thừa đông ng, a cố gắng ngăn những ng khác chen lấn xố đẩy e, a mở đường cho e, a tìm chỗ cho e ngồi, e đứng ...... a quan tâm hết ý. a lo lắng, sợ e về muộn dc nguy hiểm ... a sợ đủ thứ cho e.
nhưng e vô tâm. e biết tất cả điều đo, mà ko 1 chút rung động. ngược lại e lại thấy khó xử. vì a đã tốt vậy, mà e từ chối, thì e sẽ làm tổn thương a nhiều lắm. nhưng e thực sự ko yêu a. ít nhất là bây h.e quá lạnh lùng phải ko a.
email thứ 2. hi vọng a nhận ra điều j đó, và ko buồn nữa. e ko muốn làm a buồn. a và e cứ là bạn bè là tốt lắm rồi
e đau đầu và đau mắt với cái phông của web quá!