PDA

Xem đầy đủ chức năng : chuyện 1 ng ...... bị tấn công



ncvocuanhaque
07-02-2008, 06:41 PM
e học cùng lớp võ với a. a thik các entry trong blog của e. a nói giống như e viết cho a vậy.và a add nick e, rồi nói chuyện, như những ng bạn, như fan club và idol ..... e thấy vui khi nói chuyện với a. ngày nào a ko online là e buồn ngày đó. nghe như kiểu giai đoạn đầu của tình online vậy. nhưng e yên tâm vì e chẳng tin vào tình online, vì mọi thứ đều là giả.
rồi a bắt chuyện với e trong lớp học. a nhút nhát, chạy ra chào e, rồi .... biến nhanh. a nhút nhát đến mức lớp đi liên hoan mà mãi đến lúc cuối a mới chạy ra chỗ e bắt chuyện, a ngồi xuống thì e "vô tình" xách túi ra về. từ cách a cúi đầu, gãi đầu bối rối, cho đến sự lo lắng của a mỗi khi thấy e ko đi học hay e về nhà muộn... e nhận ra mình đã phạm phải tội .. cố tình gây thương nhớ, cho dù lúc đó a ngốc nghếch chưa nhận ra. nghe như kiểu e đang ăn dưa bở. nhưng rồi e cũng biết nó là dưa bở hay dưa hấu khi a than thở với e rằng: "cứ để tình cảm phát triển thế này thì a sẽ thik e mất", đối với e điều này vừa là tin vui vừa là tin buồn. vui là vì từ giờ e ko phải giả ngu nữa. buồn vì từ nay e sẽ khó xử.
e đã nói rằng a hãy ngăn tình cảm của mình lại trc khi nhận ra điều j đó nữa. nhưng a ko làm dc. e vô tâm cứ làm a buồn. nhưng e lại mong a đừng hi vọng, để rồi thất vọng. email đầu tiên, e hi vọng a sẽ bỏ cuộc, và mình lại là bạn bè. nhưng nó lại có tác dụng ngc lại hay sao ý. a lại nói là "anh thik em". rồi a bắt đầu tưởng tượng, mơ mộng, a lờ đi 1 điều là e chưa nhận lời. a cứ thế hi vọng, và hi vọng. e lo sợ 1 ngày, chỉ 1 câu nói, e lôi a ra khỏi mộng đẹp, và e làm a tổn thương........
e mới 19, a thì 24. với e mà nói thì a già, với a thì e trẻ con. a lại đi tính chuyện lâu dài với trẻ con, với 1 đứa tính chuyện độc thân suốt đời........
giao thừa. e đi chơi với a. a đợi e ở gần nhà, và e đến, nghe như bài hát phút giao thừa lặng lẽ. e thấy niềm hạnh phúc trên khuôn mặt a. e ko muốn phá vỡ nó.trc giờ giao thừa, a đi cùng e vào hiệu sách, như cái sở thik chung của e đứa là đi coi cọp, a thao thao về 1 mớ tác giả mà e chả biết là ai. e biết ko phải a thể hiện điều j, mà a muốn những cuốn sách hay sẽ giúp ích cho e. giao thừa đông ng, a cố gắng ngăn những ng khác chen lấn xố đẩy e, a mở đường cho e, a tìm chỗ cho e ngồi, e đứng ...... a quan tâm hết ý. a lo lắng, sợ e về muộn dc nguy hiểm ... a sợ đủ thứ cho e.
nhưng e vô tâm. e biết tất cả điều đo, mà ko 1 chút rung động. ngược lại e lại thấy khó xử. vì a đã tốt vậy, mà e từ chối, thì e sẽ làm tổn thương a nhiều lắm. nhưng e thực sự ko yêu a. ít nhất là bây h.e quá lạnh lùng phải ko a.
email thứ 2. hi vọng a nhận ra điều j đó, và ko buồn nữa. e ko muốn làm a buồn. a và e cứ là bạn bè là tốt lắm rồi
e đau đầu và đau mắt với cái phông của web quá!

ncvocuanhaque
11-02-2008, 05:34 PM
anh nói rằng nhớ em lắm. còn em thì ......... có nhớ chút xíu. ko biết em đang tự dối mình, hay thực sự ko phải vậy.
em thấy yêu cuộc sống độc thân bây giờ, và ko thik sự vội vàng của anh. anh muốn tới nhà, muốn gặp gia đình, và muốn giới thiệu em cho gia đình anh. em biết như thế là anh thật lòng, anh đứng đắn, anh đàng hoàng, anh hơn đứt bao nhiêu người, ko chọn anh đôi khi là sai lầm, nhưng anh ko nghĩ đến cảm giác của em chút nào, khi mà em còn một mới thắc mắc về chính mình chưa được giải đáp.

ncvocuanhaque
13-02-2008, 01:56 PM
0h20p ngày 12/2, anh gọi điện và nói rằng: " hãy cho anh được yêu em. anh muốn được quan tâm và chăm sóc cho em........." có lẽ nói qua điện thoại anh thấy ko đủ, và chưa thể hiện được điều j lắm, trưa hôm đó anh lại gọi, mời em đi ăn tối. em biết ý đồ của anh rồi. nhưng em từ chối, vì ra khỏi nhà lúc 6h ko phải chuyện đơn giản với em. 9h tối, em buồn, dắt xe vòng vòng em lên bờ Hồ ngồi, và gọi anh lên. em muốn tạo cơ hội cho anh được nói, được làm điều anh muốn, và cũng là một cơ hội cho em.
anh đến, anh đèo em đi vòng quanh phố cổ, trong cái lạnh tê tái của Hà Nội, em run lên ko biết vì lạnh hay vì gần anh. nhưng mãi anh ko chịu nói. anh chỉ bảo: "cho anh được chăm sóc em". muốn chăm sóc thì anh cứ việc, nhưng với tư cách là gì mới đươc. em nghĩ thầm như vây. và trong lòng hơi ấm ức. rồi em về. về gần Bạch Mai, anh gọi cho em và bắt em phải ra cổng trường. anh thật gia trưởng! ở 1 cái nơi chả có tí lãng mạn nào, dưới chân là 2 bịch rác nhà nào ném ra, anh đã tỏ tình với em: "anh yêu em, làm bạn gái anh nhé". lúc đó. anh có biết cảm giác của em? 1 chút vui, và run, ko biết vì lạnh hay vì điều anh nói. và em vẫn như trẻ con vậy. em nhảy ra 1 bước như phản xạ khi anh nói điều đó. em ko biết nói gì. em thích tự do và thích tình cảnh độc thân của mình bây giờ hơn. anh nói rằng em vẫn tự do, và anh sẽ làm thay đổi tình cảnh của em........ em ko biết phải cãi thế nào cả. vì em bây giờ cũng ko biết mình có yêu anh ko. đôi lúc cũng thấy nhớ anh 1 chút thôi, nhưng nghĩ đến anh ko làm cho em vui, hạnh phúc, hay khổ đau,....... cái cảm giác yêu mà ngày xưa em có mất đâu rồi, em ko tìm thấy nơi anh. hay mối tình đầu ngày ấy, 1 tình yêu đơn phương khiến trái tim em lạnh giá và chết cóng rồi.
chắc em cần thời gian để suy nghĩ, 1 tuần, 1 tháng, thậm chí là 1 năm........ đến lúc em nhận ra mình yêu anh, liệu anh có còn yêu em........

thaingocdaly2006
13-02-2008, 01:59 PM
có còn yêu em !!!!!!!
câu này anh hỏi em mới đúng chứ :)

ncvocuanhaque
15-02-2008, 02:32 PM
anh tặng hoa hồng valentine cho một ng con gái khạc em thấy trong lòng...... hơi tức! ô em đang ghen sao? hay đó chỉ là sự ích kỷ của 1 ng con gái? ngta nói rằng khi 1 ng ko theo đuổi mình nữa thì mình sẽ thấy bực tức như thể mình lỡ yêu họ rồi...........
đêm qua em đã nói gì với anh? em nói rằng anh đừng tưởng tượng nhiều quá, em vẫn chưa trả lời anh. em đi chơi valentine với anh ko phải là câu trả lời. em chỉ muốn thử cảm giác bên anh, xem nó có thay đổi gì theo thời gian và sự chân thành của anh ko. nhưng có vẻ...... nó vẫn bướng bỉnh như vậy. bướng bỉnh, và bảo thủ như em. em cố tìm 1 cảm giác để được nhận lời anh, để mình có ng yêu, để mình bớt cô đơn........ nhưng em ko thể nhận lời bừa bãi vì em sẽ làm tổn thương anh. anh là 1 con người, chứ ko phải thứ đồ chơi hay 1 món ăn.
em cứ luôn so sánh cái cảm giác bây giờ em có với anh và cảm giác em có trong mối tình đầu. chừng nào em chưa thấy có chút tương tự nào, chừng đó em vẫn tin rằng mình chưa yêu anh....... chẳng nhẽ phải đợi đến lúc anh ko còn yêu em nữa thì em mới tìm thấy những cảm giác đó hay sao?