nhoccon_118
12-07-2007, 02:41 AM
Ly Cà Phê đầu đời tôi đã uống
Giọt đắng, giọt hờn, đọng mãi trên môi
Như tình nồng giờ chua xót thêm thôi
Và sẽ mãi ngự trong tôi giọt đắng
Ngọt-chát lẫn hòa chung lận đận
Đắng-nồng trộn lại chút mê say
Tựa tình tôi, vừa chớm buổi sớm mai
Trời chưa xế, hết ngày tình lại tắt
Hương cà phê, như men tình phảng phất
Thấm vào hồn, mùi ngào ngạt trinh nguyên
Vẫn trong tôi, ngọt - đắng của ưu phiền
Tình thứ nhất đã vào miền hư ảo
Khuấy muỗng pha, nước cà phê chao đảo
Sắc đen huyền, u tối tựa tâm linh
Bọt sôi lên, bọt xông phá hương trinh
Rồi tan biến, như mảnh tình tôi vậy
Ly cà phê đầu đời tôi vội khuấy
Hớp cho đầy, uống từng ngụm thật nhanh
Để vị đắng nơi đầu lưỡi chạy quanh
Nó len lỏi, và tâm tư tích trữ....
Giọt đắng, giọt hờn, đọng mãi trên môi
Như tình nồng giờ chua xót thêm thôi
Và sẽ mãi ngự trong tôi giọt đắng
Ngọt-chát lẫn hòa chung lận đận
Đắng-nồng trộn lại chút mê say
Tựa tình tôi, vừa chớm buổi sớm mai
Trời chưa xế, hết ngày tình lại tắt
Hương cà phê, như men tình phảng phất
Thấm vào hồn, mùi ngào ngạt trinh nguyên
Vẫn trong tôi, ngọt - đắng của ưu phiền
Tình thứ nhất đã vào miền hư ảo
Khuấy muỗng pha, nước cà phê chao đảo
Sắc đen huyền, u tối tựa tâm linh
Bọt sôi lên, bọt xông phá hương trinh
Rồi tan biến, như mảnh tình tôi vậy
Ly cà phê đầu đời tôi vội khuấy
Hớp cho đầy, uống từng ngụm thật nhanh
Để vị đắng nơi đầu lưỡi chạy quanh
Nó len lỏi, và tâm tư tích trữ....