Ngọc hồng
03-07-2007, 09:36 PM
Các bạn biết không , nếu nhưng ai đó trong các bạn đã đọc bài viết " chuyện của tôi" của Hồng thì sẽ hiểu thôi. Bây giờ gia đình mình chẳng còn như trước nữa mọi thứ điều xáo trộn, mọi thứ điều buồn bã. Hình như ba đang chiến tranh lạnh với tôi. Tôi hỏi thì ba chẳng trả lời , ba chỉ nói : " hãy tìm cha con đi". Đau lòng lắm các bạn ạh. Trong tôi lúc nào cũng chỉ có cha , là mãi mãi là cha , là hình tượng trong tôi. Tôi không muốn nhìn cha ngày nào cũng say, ngày nào cũng không biết đến thời gian. Và ti6 đã nghe lời khuyên của các bạn và cha tôi, tôi đi tìm người cha trước. Nhưng các bạn có biết không còn chua xót hơn bao giờ hết , mọi người ở quê điều kể lại rằng :" trước khi người cha trước của tôi là một người con nhà giàu, xài tiền không biết tiếc, ăn chơi cũng chẳng vừa, và lúc cưới mẹ tôi thì vẫn thế. Mẹ tôi làm dâu trong nhà mà ko thua người ở, một tay mẹ gánh nước , nấu cơm giặt giũ, làm ruộng, làm bưng cá cho hơn mười anh chị em và ba má chồng ngồi chơi xơi nước. Vậy đã đành, khi mẹ mang thai tôi hơn 1 tháng bỗng dưng có người phụ nữ trên tay bế một đứa con trai mang lại nói là con ba tôi, thời ấy thấy con trai thì thích lắm mừng lắm nhận ngay, mẹ tôi vẫn chịu đựng hỏi ba tôi có là sự thật ko, ông ta chẳng cần biết mẹ tôi nghĩ thế nào, mẹ tôi sẽ ra sao trả lời là : "Phải". vậy là từ đó mẹ tôi như là kẻ thừa trong nhà, tôi thì cứ như là ko còn tồn tại. Đến khi mẹ tôi mang thai tôi được khoảng 6 tháng thì bị bên gia đình bên nội đuổi về nhà ngoại ở , ba tôi cũng thể cũng không thèm ngó nhìn. mình mẹ lo trong lo ngoài , bên nhà ngoại thì chị em dâu khinh rẻ, anh em ruột thì chẳng đoái hoài. đến ngày sanh mẹ con tôi nằm giường đối diện, mà ông ta đến thăm bạn ông ta nằm giường bên mà cũng ko thèm ngó xem tôi ra sao, cứ như là người không quen biết........................"
Nói đến đây thôi thì các bạn thấy tôi có nên tha thứ có nên bỏ qua và chấp nhận. Tôi chẳng dám nhìn đây là cái quá khứ mà một thời đen tối của tưổi thơ tôi. Tôi vẫn không tin, tôi đã gặp trực tiếp với ông ấy và hỏi rõ mọi chuyện ông ta ko hề biện chứng , trốn tránh hay giải thích mà chỉ là thừa nhân. Tất cả là sự thực. lúc đó trước mắt tôi không còn màu xanh của bầu trời, trong mát của nưóc mà tất cả điều là màu đen u tội Ông ta còn nói tôi cần bao nhiêu tiền ông ta sẽ bù đắp. Thật vậy sao thật là đồng tiền có thể mua được tình cha còn thật là đồng tiền có thể bù đắp tất cả có thật là đồng tiền có thể làm lành trái tim tôi. Nếu có thể tôi sẽ lấy đồng tiền để mua cái quá khứ quá đen tối ấy, để tôi xây dựng lại người cha với tâm hồn tốt đẹp hơn. Nhưng lý do lớn nhất chỉ là vì tôi là con gái, nếu khi sinh tôi ra là con trai có lẽ tất cả sẽ không như bây giờ. Tôi hận , tôi hận người cha ấy, tại sao lại tạo ra tôi rồi lại phủ bỏ một cách quá tần nhẫn. Nếu đã bỏ thì bây giờ tìm lại làm gì, tại sao lại quấy động cuộc sống ngôi nhà đang hạnh phúc êm đẹp của tôi. Không dám tha thứ cho ông tam cũng chẳng có thể tha thứ, thà ra khi gặp lại ông ta đừng dùng đồng tiền làm cầu nối, đừng dùng tiền để mua bán tình cảm nhưng trước đây 20 năm đối với mẹ tôi. Càng nói tôi càng yêu người cha bây giờ của tôi hơn, yêu cha hơn bao giờ hết. nhưng tôi thật sự không biết phải làm sao khi nhìn cha ngày càng lún sâu vào men rươu. Quá khứ với tôi thật là đau thương, hiện tại còn chua xót hơn nữa. tôi biết về đâu, đi về đâu để tìm lại cuộc sống yên vui hạnh phúc xum vầy như nhày trước. tìm nơi đâu để thấy sự vui tươi trong gia đình.
Tôi phải làm sao, có nên tha thứ vì dù sao đó cũng là cha tôi, hay là như một ngừoi chưa từng quen biết, tôi sẽ phải nói gì với người cha hiện tại bây giờ của tôi đây??????????
Nói đến đây thôi thì các bạn thấy tôi có nên tha thứ có nên bỏ qua và chấp nhận. Tôi chẳng dám nhìn đây là cái quá khứ mà một thời đen tối của tưổi thơ tôi. Tôi vẫn không tin, tôi đã gặp trực tiếp với ông ấy và hỏi rõ mọi chuyện ông ta ko hề biện chứng , trốn tránh hay giải thích mà chỉ là thừa nhân. Tất cả là sự thực. lúc đó trước mắt tôi không còn màu xanh của bầu trời, trong mát của nưóc mà tất cả điều là màu đen u tội Ông ta còn nói tôi cần bao nhiêu tiền ông ta sẽ bù đắp. Thật vậy sao thật là đồng tiền có thể mua được tình cha còn thật là đồng tiền có thể bù đắp tất cả có thật là đồng tiền có thể làm lành trái tim tôi. Nếu có thể tôi sẽ lấy đồng tiền để mua cái quá khứ quá đen tối ấy, để tôi xây dựng lại người cha với tâm hồn tốt đẹp hơn. Nhưng lý do lớn nhất chỉ là vì tôi là con gái, nếu khi sinh tôi ra là con trai có lẽ tất cả sẽ không như bây giờ. Tôi hận , tôi hận người cha ấy, tại sao lại tạo ra tôi rồi lại phủ bỏ một cách quá tần nhẫn. Nếu đã bỏ thì bây giờ tìm lại làm gì, tại sao lại quấy động cuộc sống ngôi nhà đang hạnh phúc êm đẹp của tôi. Không dám tha thứ cho ông tam cũng chẳng có thể tha thứ, thà ra khi gặp lại ông ta đừng dùng đồng tiền làm cầu nối, đừng dùng tiền để mua bán tình cảm nhưng trước đây 20 năm đối với mẹ tôi. Càng nói tôi càng yêu người cha bây giờ của tôi hơn, yêu cha hơn bao giờ hết. nhưng tôi thật sự không biết phải làm sao khi nhìn cha ngày càng lún sâu vào men rươu. Quá khứ với tôi thật là đau thương, hiện tại còn chua xót hơn nữa. tôi biết về đâu, đi về đâu để tìm lại cuộc sống yên vui hạnh phúc xum vầy như nhày trước. tìm nơi đâu để thấy sự vui tươi trong gia đình.
Tôi phải làm sao, có nên tha thứ vì dù sao đó cũng là cha tôi, hay là như một ngừoi chưa từng quen biết, tôi sẽ phải nói gì với người cha hiện tại bây giờ của tôi đây??????????