yeu_anh_4ever
02-05-2007, 11:36 PM
anh!
khi em đặt bút viết những dòng chữ này, em hiểu tất cả đã kết thúc thật rùi.em có cố làm j` đi chăng nữa thì cũng là vô ích,tất cả đã là ngày hôm qua_như lời anh noi.em cũng chẳng muốn mãi là con ngốc trong mắt anh.em cũng có tự trọng chứ,đâu thể cứ nhìn về phía anh để rồi hok thể nhận ra rằng có 1 nhười khác đang nhìn về phía em đã đến lúc em tỉnh giấc để trở về với hiện tạ rối!giấc mơ dù có ngọt ngào đến đâu mãi cũng chỉ là giấc mơ thôi.em thực sự cảm thấy mệt mỏi.em sẽ hok bao h hỏi anh có yêu em hok như trước nữa vì trong em dã có sẵn câu trả lời rùi!có người nói với em rằng :"sẽ rất đau đón khi bạn yêu ai đó mà hok được đáp lại,nhưng còn đâu đớn hơn khi ban yêu 1 ai đó mà hok đủ dũng cảm nói cho họ bít bạn đã yêu như thế nào"em hok bao h hối hận 1 điều j` cả vì em đã làm đúng nới những j` em nghĩ.em cũng rất cảm ơn anh vì nếu anh hok dội cho em 1 gáo nước lạnh thì mãi mãi em cũng hok khôn ra được.em đã nghĩ mình đã là người hạnh phúc nhất khi có được tình yêu của anh,nhưng hok,em đã nhầm.em chẳng có được j` cả,có chăng chỉ là nước mắt. thời gian hok bao h là phương thuốc chữa lành mọi vết thương ,trái lại nó càng làm vết thương thêm nhức nhối.em tự nhủ chỉ cần có thời gian mọi chuyện sẽ ổn,nhưng thời gian càng trôi qua càng chứng minh 1 điều em hok thể quên anh. nhưng cho dù thế nào em cũng vẫn phải làm điều đó,xóa đi phần kí ức về anh,về khoảng thời gian hạnh phúc của 2 chúng mình.dù cả đở em chẳng làm được điều đó thì em cũng bít mình mạnh mẽ đến mức nào.em cuntgx sẽ hok bao h khóc trước anh nữa đâu,với em khóc bây h chẳng giải quyết được j` cả.em và anh hok chung suy nghĩ tốt nhất là em nên rẽ sang con đường khác.kết thúc thataj rồi anh ah.
khi em đặt bút viết những dòng chữ này, em hiểu tất cả đã kết thúc thật rùi.em có cố làm j` đi chăng nữa thì cũng là vô ích,tất cả đã là ngày hôm qua_như lời anh noi.em cũng chẳng muốn mãi là con ngốc trong mắt anh.em cũng có tự trọng chứ,đâu thể cứ nhìn về phía anh để rồi hok thể nhận ra rằng có 1 nhười khác đang nhìn về phía em đã đến lúc em tỉnh giấc để trở về với hiện tạ rối!giấc mơ dù có ngọt ngào đến đâu mãi cũng chỉ là giấc mơ thôi.em thực sự cảm thấy mệt mỏi.em sẽ hok bao h hỏi anh có yêu em hok như trước nữa vì trong em dã có sẵn câu trả lời rùi!có người nói với em rằng :"sẽ rất đau đón khi bạn yêu ai đó mà hok được đáp lại,nhưng còn đâu đớn hơn khi ban yêu 1 ai đó mà hok đủ dũng cảm nói cho họ bít bạn đã yêu như thế nào"em hok bao h hối hận 1 điều j` cả vì em đã làm đúng nới những j` em nghĩ.em cũng rất cảm ơn anh vì nếu anh hok dội cho em 1 gáo nước lạnh thì mãi mãi em cũng hok khôn ra được.em đã nghĩ mình đã là người hạnh phúc nhất khi có được tình yêu của anh,nhưng hok,em đã nhầm.em chẳng có được j` cả,có chăng chỉ là nước mắt. thời gian hok bao h là phương thuốc chữa lành mọi vết thương ,trái lại nó càng làm vết thương thêm nhức nhối.em tự nhủ chỉ cần có thời gian mọi chuyện sẽ ổn,nhưng thời gian càng trôi qua càng chứng minh 1 điều em hok thể quên anh. nhưng cho dù thế nào em cũng vẫn phải làm điều đó,xóa đi phần kí ức về anh,về khoảng thời gian hạnh phúc của 2 chúng mình.dù cả đở em chẳng làm được điều đó thì em cũng bít mình mạnh mẽ đến mức nào.em cuntgx sẽ hok bao h khóc trước anh nữa đâu,với em khóc bây h chẳng giải quyết được j` cả.em và anh hok chung suy nghĩ tốt nhất là em nên rẽ sang con đường khác.kết thúc thataj rồi anh ah.