PDA

Xem đầy đủ chức năng : Ước gì ta đã không giận hờn...



chips87_tm
03-02-2007, 09:23 PM
Người ơi, đã bao năm trôi qua rồi thế mà em vẫn chẳng thể quên được người. Tính đến thời điểm này là đã 11 năm ngày em gặp người và 8 năm em đã xa người. Thế mà sao em mãi chẳng quên được người?

Cho phép em gọi người bằng anh nhé, ngày xưa khi mình quen nhau chưa 1 lần em gọi người bằng anh mà chỉ gọi tên, chỉ vì chúng ta từng là bạn học chung lớp với nhau.

Bao năm qua rồi em vẫn day dứt vì ngày xưa em có lỗi với anh, chỉ vì lúc đó em còn quá nhỏ và tự ái trong em quá lớn đối với một cô bé 16 tuổi, và khi 19 tuổi, em mất anh mãi mãi.

Thế nhưng sao đến bây giờ em mới nhận ra điều đó. Quá muộn màng cho một cuộc đời. Có lẽ mọi chuyện đối với anh giờ chỉ còn là kỷ niệm, một kỷ niệm buồn hay vui vậy anh?

Dẫu rằng chỉ cần bấm vài phím trên điện thoại là có thể nghe giọng anh hoặc chạy vài cây số là có thể đứng trước mặt anh. Thế nhưng em không muốn như vậy, cũng không thể làm như vậy. Bởi vì em đã rất cố gắng kìm lòng mình để không thú nhận với anh rằng em rất yêu anh. Em không thể quay lại ngày xưa để nói tiếng yêu thương anh, để giữ anh cho riêng mình mà chỉ có thể ngồi thầm hát bài Ước Gì mà thôi.

Bao năm qua anh vẫn luôn hỏi thăm em, vẫn luôn gửi tin nhắn vào những dịp sinh nhật em, những ngày tết, vẫn gặp nhau mỗi khi họp nhóm, họp lớp. Thế nhưng giữa chúng ta vẫn coi nhau như bạn dù lúc đó anh và em thật mất tự nhiên, em luôn muốn nhìn anh và em vẫn mong ánh mắt anh luôn dành cho em như ngày xưa.

Anh biết không em vẫn luôn theo dõi bước chân anh trong cuộc sống, thậm chí em còn biế ngày nào anh vui, ngày nào anh buồn, nhưng biết thì biết thế thôi, em không làm được điều gì cả, bởi vì tất cả đã quá muộn màng rồi...

Bao năm qua rồi, giờ đây em đã có chồng và bên anh cũng có người yêu khác, thế nhưng anh vẫn luôn ám ảnh trong những giấc mơ hằng đêm của em. Và em không thể chịu đựng được điều đó nữa. Em đã lấy một số điện thoại khác để nhắn tin cho anh, nhắn những điều mà trước đây chưa bao giờ em nói với anh. Em biết anh sẽ không bao giờ nghĩ rằng người đó chính là em. Có lẽ là anh nghĩ ai đó đùa giỡn anh mà thôi, nhưng anh để ý đi trên đó có những con số liên quan đến em đó. Nhưng em cũng không muốn anh biết điều đó, chỉ đơn giản là em muốn nói tất cả với anh 1 lần để em thôi day dứt về anh, để em sống thanh thản vì em đã làm được những điều ngày xưa vì tự ái em đã không nói với anh rằng em đã rất yêu anh.

Em cũng không thể tin rằng mối tình học trò vu vơ ngày xưa nhưng trong sáng và tuyệt đẹp lại theo em mãi đến nay, làm cho em luôn day dứt và ân hận khi nghĩ đến anh.

Ước gì em đã không lỡ lời, ước gì ta đừng có giận hờn ... :timvo:

ngu_sao_noi
04-02-2007, 04:06 AM
8 Năm , bái phục :bow:....... Không có gì là muộn khi mình yêu chân thành , chỉ có muốn hay ko , có thể hay ko thể , dám hay ko dám. Rơi vào trường hợp có thể hay ko thể rồi......bó tay thôi....

heocondangyeu
04-02-2007, 08:50 AM
đừng nghĩ tới wá khứ nữa bạn àh,chỉ nên nghĩ tới hiện tại và tương lai thui, cái gì đến thì sẽ đến

mongemquayvebenanh
04-02-2007, 08:54 AM
8 nam , dung là 1 thoi gian dài thiet

chips87_tm
04-02-2007, 08:23 PM
Huuuuuuu.......Oan cho tui wa' chừng lun nè , đây hok có phải là tui đâu à ! Tui chỉ trích ra một lá thư hay cho mọi ngừi đọc thui mừ ! Hok có phải em pa` kon ơi !

babylove_hue
05-02-2007, 12:50 AM
Tình yêu mà không có giận hờn thì không phải là tình yêu rồi , nhưng mà cũng đừng có quá đáng lắm là được. Nên giận những cái gì đáng giận , trách những gì đáng trách. Con trai thì lòng tự trọng của họ cao lắm , nên hiểu được điều đó , cái gì cũng nên có giới hạn thôi.

chips87_tm
05-02-2007, 07:05 AM
Nói chung tình iu có bền vững được hay hông một phần cũng do phái íu chúng ta quyết định mừ !Mẹo nè : phải vừa NHU và cũng phải vừa CƯƠNG.Bởi khi iu con trai thường thích nghe những lời ngọt ngào và dịu dàng từ phái íu, nhưng nếu tình iu lúc nào cũng bình lặng quá thì lại quá đơn điệu, đôi khi cũng phải xen kẽ một chút giận hờn , ghen tuông hay tranh cãi ! Nhưng cũng không nên nói ra những câu mang tính chất xúc phạm lẫn nhau là được, vì có tôn trọng lẫn nhau thì mới đến được với nhau mà !

babylove_hue
06-02-2007, 08:10 PM
Ừ , mình cũng thấy như vậy đấy , tình yêu đó có bền vững hay không thì phải do chúng ta quyết định. Như mình đây này , đôi khi mình cũng giận họ lắm , những gì đáng nói thì mình nói thôi , còn cái gì bỏ qua được thì cứ bỏ qua. Yêu là chấp nhận mà.

mongemquayvebenanh
06-02-2007, 08:14 PM
ò ,làm tui tương pa` 8 nam thiet chu

chips87_tm
07-02-2007, 01:44 AM
Nếu như chúng ta mún có một tình iu đẹp thì cũng đừng để ý đến wa' khứ of nhau , vì quá khứ of mỗi người hông có giống nhau à ! Đẹp có mà xấu cũng có , vì vậy khi iu một ai đó hãy nhắm mắt và chấp nhận wa' khứ of họ. Giả câm , giả điếc... Bít làm sao , iu họ thì phải iu cả cái xấu of họ nữa mà !

babylove_hue
07-02-2007, 02:02 AM
Yêu là đã chấp nhận ưu , khuyết điểm của họ rồi , quá khứ đã qua cứ cho nó qua , nhắc lại làm gì. Nhưng cũng không phải giả câm , giả điếc , chỉ là tránh nhắc lại thôi , biết thì cũng biết rồi , làm sao thay đổi được.

congchuagiadinh
07-02-2007, 06:46 PM
quả là một câu chuyện cảm động mình cảm thấy khâm phục một tình yêu như vậy nhưng mình cũng cảm thấy tội nghiệp cho người chồng của người con gái đó giũ được thể xác nhưng không giữ được tâm hồn và trái tim cô gái nhưng mình cũng thắc mắc rằng không hiểu người con gái đó có yêu chồng mình không nhỉ

girl_no_cute
07-02-2007, 06:48 PM
thời gian đó đủ để làm nên 1 thiên tình sử đó ss ơi bái fuc lun