Noisy*
18-01-2007, 09:42 AM
...vậy là a/l đã đi thật rồi....đến một nơi xa...thật xa a/n.....
...Đêm qua a/n lai mơ....lại được ở bên cạnh a/l...a/l biết ko, đó là cảm giác bình yên....là tâm trạng hạnh phúc khi bên a/n là a/l....Vì sao đó chỉ là giấc mơ...vì sao chỉ là những cảm xúc vô hình....a/l! a/n đã khóc....khóc thật nhìu...thật nhìu khi giật mình tỉnh dậy....Chỉ mới ít phút trước đó...a/n vẫn còn được ở trong vòng tay của a/l...vẫn còn được tựa đầu vào vai của a/l....vẫn còn được trông thấy nụ cười thân thương ấy.....nhưng sao giờ đây....tất cả đã vụt mất rồi.....:cry: a/n muốn khóc.....
...từ hôm biết kết quả phỏng vấn của a/l....và biết rằng a/l sẽ xa a/n....a/n như một người hoảng loạn....luôn ko kềm chế được cảm xúc của mình.....Lần sau cùng được ở bên a/l, a/n đã có những cảm giác lẫn lộn....a/n thật vui vì bên cạnh a/n là a/l....a/n sợ ngày mai a/l sẽ rời xa a/n....Và rồi cuối cùng a/l đã ra đi.....Những ngày đó a/n đã ko dám tìm đến giấc ngủ....a/n biết khi nhắm mắt lại...a/n sẽ mơ vế a/l....chắc chắn như thế! Giấc mơ của a/n dành cho a/l là những giấc mơ đẹp....thật đẹp và thật hạnh phúc nữa.....a/n sợ khi giật mình tỉnh dậy....biết đó chỉ là giấc mơ....a/n sẽ khóc....!
....ở sân bay...a/n đã nghẹn ngào....đã ko thể cất lên lời nào với a/l được ngoài những câu thăm hỏi....Vì sao cả một tấm hình a/n cũng ko dám chụp cùng a/l....vì sao chứ....!....lần cuối cùng a/l trở ra để chào tạm biệt gia đình và bạn bè....a/n cũng ko dám đến bên cạnh a/l.....a/n đứng ở một góc.....a/l có biết lúc đó a/n thật muốn chạy đến và ôm a/l vào long`...muốn siết thật chặt a/l lại.....nhưng a/n đã ko làm được.....đã rã rời khi a/l bước vào trong.....! A/l có biết a/n đã bật khóc nức nỡ khi a/l vẫy tay chào a/n ko....cảm giác hụt hẫng và trống trải chưa lần nào đến trong đời chợt ùa về trong a/n.....a/l ơi, a/n dù đã cố gắng, dù đã chuẩn bị nhưng vẫn ko thể nào chịu nổi......Bóng a/l khuất sau cánh cửa....và lúc đó a/n mới nhận ra rằng...ko biết từ lúc nào....a/l lại quan trong với a/n đến như vậy......A/n đã ngồi một chỗ...nhìn về phía cánh cửa đó....a/n đang trông đợi một điều ko thể : a/l sẽ quay trở lại......
......" a/l đừng đi ! " - câu mà a/n muốn nói với a/l nhất khi được ở bên nhau ! Giờ đây a/l đi rồi....xa thật xa rồi....a/n mới hiểu được a/n cần a/l như thế nào....Dù đã trân trọng....dù đã quí mến tu*ng` phút một khi mình được ở bên nhau....vậy mà giờ đây a/n vẫn muốn níu kéo cái cảm giác ấy.....cảm giác bình yên và hạnh phúc khi bên cạnh a/n là a/l....
....ở bên đó....a/l nhớ giữ gìn sức khoẻ và học thật tốt, a/l nhé! Hãy hát bài hát a/n đã viết cho a/l bằng chính những cảm xúc của mình.....
....ở bên này....dù có bao lâu...và cho dù sau này có ra sao....a/n vẫn sẽ luôn và mãi mãi là a/n của a/l....
....a/n sẽ chờ a/l về...!
...Đêm qua a/n lai mơ....lại được ở bên cạnh a/l...a/l biết ko, đó là cảm giác bình yên....là tâm trạng hạnh phúc khi bên a/n là a/l....Vì sao đó chỉ là giấc mơ...vì sao chỉ là những cảm xúc vô hình....a/l! a/n đã khóc....khóc thật nhìu...thật nhìu khi giật mình tỉnh dậy....Chỉ mới ít phút trước đó...a/n vẫn còn được ở trong vòng tay của a/l...vẫn còn được tựa đầu vào vai của a/l....vẫn còn được trông thấy nụ cười thân thương ấy.....nhưng sao giờ đây....tất cả đã vụt mất rồi.....:cry: a/n muốn khóc.....
...từ hôm biết kết quả phỏng vấn của a/l....và biết rằng a/l sẽ xa a/n....a/n như một người hoảng loạn....luôn ko kềm chế được cảm xúc của mình.....Lần sau cùng được ở bên a/l, a/n đã có những cảm giác lẫn lộn....a/n thật vui vì bên cạnh a/n là a/l....a/n sợ ngày mai a/l sẽ rời xa a/n....Và rồi cuối cùng a/l đã ra đi.....Những ngày đó a/n đã ko dám tìm đến giấc ngủ....a/n biết khi nhắm mắt lại...a/n sẽ mơ vế a/l....chắc chắn như thế! Giấc mơ của a/n dành cho a/l là những giấc mơ đẹp....thật đẹp và thật hạnh phúc nữa.....a/n sợ khi giật mình tỉnh dậy....biết đó chỉ là giấc mơ....a/n sẽ khóc....!
....ở sân bay...a/n đã nghẹn ngào....đã ko thể cất lên lời nào với a/l được ngoài những câu thăm hỏi....Vì sao cả một tấm hình a/n cũng ko dám chụp cùng a/l....vì sao chứ....!....lần cuối cùng a/l trở ra để chào tạm biệt gia đình và bạn bè....a/n cũng ko dám đến bên cạnh a/l.....a/n đứng ở một góc.....a/l có biết lúc đó a/n thật muốn chạy đến và ôm a/l vào long`...muốn siết thật chặt a/l lại.....nhưng a/n đã ko làm được.....đã rã rời khi a/l bước vào trong.....! A/l có biết a/n đã bật khóc nức nỡ khi a/l vẫy tay chào a/n ko....cảm giác hụt hẫng và trống trải chưa lần nào đến trong đời chợt ùa về trong a/n.....a/l ơi, a/n dù đã cố gắng, dù đã chuẩn bị nhưng vẫn ko thể nào chịu nổi......Bóng a/l khuất sau cánh cửa....và lúc đó a/n mới nhận ra rằng...ko biết từ lúc nào....a/l lại quan trong với a/n đến như vậy......A/n đã ngồi một chỗ...nhìn về phía cánh cửa đó....a/n đang trông đợi một điều ko thể : a/l sẽ quay trở lại......
......" a/l đừng đi ! " - câu mà a/n muốn nói với a/l nhất khi được ở bên nhau ! Giờ đây a/l đi rồi....xa thật xa rồi....a/n mới hiểu được a/n cần a/l như thế nào....Dù đã trân trọng....dù đã quí mến tu*ng` phút một khi mình được ở bên nhau....vậy mà giờ đây a/n vẫn muốn níu kéo cái cảm giác ấy.....cảm giác bình yên và hạnh phúc khi bên cạnh a/n là a/l....
....ở bên đó....a/l nhớ giữ gìn sức khoẻ và học thật tốt, a/l nhé! Hãy hát bài hát a/n đã viết cho a/l bằng chính những cảm xúc của mình.....
....ở bên này....dù có bao lâu...và cho dù sau này có ra sao....a/n vẫn sẽ luôn và mãi mãi là a/n của a/l....
....a/n sẽ chờ a/l về...!