Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Con đường không chung lối



thichduthu
21-12-2006, 07:42 PM
Anh đã từng yêu em, yêu bằng tất cả mọi thứ anh có được. Những tháng ngày ở bên nhau xưa ấy luôn tràn ngập tình yêu trong anh và em: Đi cùng anh lang thang trên những con đường đầy nắng, lá vàng rơi, hay ngồi ở dưới gốc cây với hai trái tim hòa chung nhịp đập
Tuy không nói được nhiều nhưng em và anh dường như đều hiểu, chỉ cần được ngồi cạnh nhau, nắm lấy tay nhau, lắng nghe từng hơi thở là cũng hạnh phúc lắm rồi.
Trở về nhà cái cảm giác ngập chìm trong hạnh phúc ảo ảnh làm anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Và rồi, những hiện thực đời thường đã cho anh hiểu rằng cuộc tình này sẽ chỉ có một người đi đến cuối con đường, anh mơ hồ nhận ra em đang rẽ sang một ngã khác. Nhẹ nhàng bước đi anh cũng chỉ nhìn theo mà không cần níu giữ.
Xa anh rồi. Đôi khi nghĩ về quá khứ anh tự hỏi tại sao mình không khóc. Nhưng anh biết khóc cũng chẳng để làm gì. Ta đến với nhau nhẹ nhàng tình cờ thì chia tay cũng nhẹ nhàng thôi.

Cuộc đời con người ta có nhiều ngã rẽ: Có những con đường sẽ đưa ta về mái nhà bình yên, cũng có những con đường dù có đi cũng chỉ là ngõ cụt. Anh hiểu và không níu kéo, thực ra níu kéo là vô ích khi con đường em chọn không còn là con đường có anh đi. Tuy nhiên, thời gian không làm xoá đi những tình cảm mà anh đã dành cho em.
Anh yêu anh nhè nhẹ như hơi thở, tình yêu ấy không dồn dập mà anh chỉ có thể cảm nhận được nó... những lúc trái tim chợt thắt lại… những lúc anh không muốn bước trên đường một mình.

Em từng hỏi cái gì là khoảng cách lớn nhất giữa hai ta... là con đường ngập tràn nắng vàng và lá đỏ ấy đấy em ạ. Em không hiểu hay em cố tình không muốn hiểu. Anh vẫn yêu em, nhưng cuộc sống không cho phép anh dừng lại, không cho phép anh đứng mãi trên con đường ấy để thở dài.

Có bao giờ em biết anh nhớ em, anh lang thang từng con phố, anh đi đến những nơi mà biết đâu trên con đường số phận em vô tình ngang qua, dù chỉ ngang qua thôi. Anh không muốn gặp, đối diện với em nhưng lại muốn nhìn thấy em đi ngang qua anh. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy... trái tim anh sẽ ấm hơn lên rất nhiều.

Con người đôi khi thật là buồn cười, cứ nuối tiếc những điều trong quá khứ, dù sao thì trăng hôm nay cũng đã khác trăng ngày hôm qua rồi, có chăng chỉ là hình ảnh của mặt trăng trong tiềm thức của ta là không hề thay đổi. Có phải anh đang nhớ em hay anh đang bắt mình phải nhớ em?

Những kỷ niệm cứ trói chặt anh, nhưng cuộc sống không cho phép anh ngừng lại, anh phải bước tiếp, nước mắt có thể rơi nhưng kỷ niệm sẽ chẳng thể nào rơi trên từng con đường anh qua.

Anh chợt nhớ câu thơ anh từng đọc cho em: “Em đi ngang đời ta. Rơi giữa đại dương là nụ cười tuổi trẻ”. Anh không muốn đánh mất cả tuổi trẻ, cả thời thanh xuân của mình vào những điều mà anh không bao giờ có thể chạm tới, nên anh sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường anh đi đã khác xưa rồi!

Mr.S
21-12-2006, 08:37 PM
Mình thích câu này : " Có bao giờ em biết anh nhớ em, anh lang thang từng con phố, anh đi đến những nơi mà biết đâu trên con đường số phận em vô tình ngang qua, dù chỉ ngang qua thôi. Anh không muốn gặp, đối diện với em nhưng lại muốn nhìn thấy em đi ngang qua anh. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy... trái tim anh sẽ ấm hơn lên rất nhiều. "

Sao mà giống với mình thế.....vẫn biết vậy...nhưng vấn cố tình hay cố ý.....Ôi.....

girl_hu_hong
21-12-2006, 10:12 PM
tình yêu........?gặpnhau yêu nhau nhưng cuối cùng mỗi người mỗi ngả..cách suy nghĩ cách sống....quên ư... khó khăn lắm........ nhưng phải cố thoi........

BMW_113
21-12-2006, 10:18 PM
HỎI THẾ GIAN TÌNH ÁI LÀ GÌ KHIẾN ĐÔI LỨA PHẢI THỀ NGUYỀN SỐNG CHẾT

[Lady] Eric [V.Pi]
22-12-2006, 02:14 AM
câu "Con người đôi khi thật là buồn cười, cứ nuối tiếc những điều trong quá khứ, dù sao thì trăng hôm nay cũng đã khác trăng ngày hôm qua rồi, có chăng chỉ là hình ảnh của mặt trăng trong tiềm thức của ta là không hề thay đổi. Có phải anh đang nhớ em hay anh đang bắt mình phải nhớ em?" nghe rất tình cảm, rất cảm động, rất văn thơ, nhưng cũng rất buồn, mình thích nhất câu này.:banane:

—(•÷PlUtO÷•)—
22-12-2006, 11:52 PM
Em từng hỏi cái gì là khoảng cách lớn nhất giữa hai ta... là con đường ngập tràn nắng vàng và lá đỏ ấy đấy em ạ. Em không hiểu hay em cố tình không muốn hiểu. Anh vẫn yêu em, nhưng cuộc sống không cho phép anh dừng lại, không cho phép anh đứng mãi trên con đường ấy để thở dài.

cuộc sống vội vàng cuốn trôi tất cả :rain:

hà_linh_4ever
24-12-2006, 04:36 AM
Anh chợt nhớ câu thơ anh từng đọc cho em: “Em đi ngang đời ta. Rơi giữa đại dương là nụ cười tuổi trẻ”. Anh không muốn đánh mất cả tuổi trẻ, cả thời thanh xuân của mình vào những điều mà anh không bao giờ có thể chạm tới, nên anh sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường anh đi đã khác xưa rồi!

---> thức tỉnh....!!không còn hối tiếc ,ko còn buồn....con đường giờ đây ta ko chung lối..nhận ra..ta ko như xưa !

Hàn Cát Nhi
11-01-2007, 11:38 PM
anh sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường anh đi đã khác xưa rồi!


Tại sao sẽ quên dù lòng không muốn quên , giả tạo hay là dối lừa đây ?
Con đường khác xưa chẳng lẽ anh cũng sẽ đổi thay

Angel Love_xinh+kieu
12-01-2007, 09:57 PM
một bức tranh rất đẹp có cặp tình nhân không chung lối

Cô đơn lãng khách
12-01-2007, 10:21 PM
quên đi bạn ạ ,rùi bạn sẽ tìm đ.c người con gái hợp với mình hơn nàng ,đau bùn thì làm đ.c gì hả

Cô đơn lãng khách
12-01-2007, 10:21 PM
quên đi bạn ạ ,rùi bạn sẽ tìm đ.c người con gái hợp với mình hơn nàng ,đau bùn thì làm đ.c gì hả

tuonganh
13-01-2007, 03:20 AM
Đúng là cuộc đời thật trớ trêu ,chuyện tình yêu thì thường có nhiều ngang trái. Ta cũng chỉ biết cố gắng sống thật tốt để quên đi những gì người đã làm cho ta buồn thôi.
Hãy quên người ấy đi , những gì ngày xưa hãy cho vào kỉ niệm , Ta hãy vui lên bởi níu kéo cũng không giữ được người xưa mà.
Chúc bạn , chúc tất cả những người trong diễn đàn này sẽ có 1 tình yêu êm đềm mà không gặp phải nhiều chông gai :0