PDA

Xem đầy đủ chức năng : Bức thư không bao giờ gửi....



se7
29-11-2006, 01:17 AM
Tặng em người con gái mà anh yêu hơn tất cả những gì đang có…
…Bức thư không bao giờ gửi

Ngày…Tháng…Năm

Vậy mà nhanh thật, đã hơn ba năm trôi qua. Không phải là dài nhưng quãng thời gian đó đã để lại nhiều kỷ niệm. Thời sinh viên của anh có thể cứ trôi qua một cách tẻ nhạt nếu không có em. Cuộc sống xa nhà của anh có lẽ đã thú vị và hạnh phúc hơn rất nhiều kể từ khi nhà em chuyển về đây ở. Anh nhớ lần đầu tiên nhìn thấy thấp thoáng bóng dáng em bên nhà. Một cô bé nhỏ nhắn với khuôn mặt bầu bĩnh và cặp kính rất dày. Lúc đó anh tự nhủ: “ Mình có thêm một người hàng xóm thú vị rồi ”. Mọi chuyện bắt đầu giống như mở màn của một bộ phim Hàn lãng mạn. Một chàng trai sống một mình trong căn nhà trọ… một cô bé hàng xóm đầy cá tính bên cạnh…. Rồi nhữngngày sau đó khi đã quen em, anh mới biết có lúc mình đã để thời gian trôi đi một cách lãng phí. Bên em, anh cảm thấy mỗi khoảnh khắc trôi qua đều rất có ý nghĩa. Biết bao lần, khi đêm xuống, anh lại lặng lẽ nhìn lên trên cửa sổ phòng em như chờ một cái gì đó. Biết bao lần, anh thoáng trộm nhìn rồi lại rụt rè sợ ánh mắt em phát hiện… Nhưng những lúc ấy, anh lại cố bảo mình không được như vậy. Anh cố nghĩ rằng hãy luôn coi em như là em gái, như vậy là anh đã hạnh phúc rồi. Nỗi tự ti của một đứa con trai tỉnh lẻ lên Tp học đã choáng ngợp trong anh, khiến anh đành lần lữa cất dấu mãi những điều cần nói.

Ngày…Tháng…Năm

Lần đầu tiên anh thấy em khóc. Không phải là những giọt nước mắt lặng lẽ, lăn dài trên gò má. Em khócrất tức tưởi. Tính cách của em vốn vẫn mạnh mẽ mà. Anh cười thầm khi nghĩ rằng: em vẫn là một cô bé.

Ngày…Tháng…Năm

Đón Giáng sinh lần đầu cùng em với bao dự định. Những món quà, những lời chúc mà anh phải dày công suy nghĩ… Nhưng chỉ một chút lạnh lạnh của đêm trước ngày Nôen cũng đã làm cho trời Sài Gòn buồn và tĩnh mịch biết chừng nào.Buổi chiều em qua nhà anh. Giống như bao lần nhưng lại khác với mọi lần. Và thật bất ngờ em đã hỏi anh về nụ cười của em. Anh trả lời : Có sao đâu, em lại bảo nụ cười đó có thể làm cho cậu bạn cũng gần nhà không thích. Trong lúc em vui vẻ hồn nhiên kể về người đó anh đã cảm thấy có một cái gì đó hụt hẫng vô cùng. Vì anh nhận ra trong mắt em đã có một người- người đó không phải là anh. Nhưng chính lúc đó anh mới nhận ra tình cảm mình dành cho em nhiều hơn những gì anh nghĩ. Mâu thuẫn trong con người anh thật phức tạp đúng không? Món quà Giáng Sinh năm ấy anh đành lặng lẽ cất trong hộc tủ. Đêm 24 anh một mình bước giữa dòng người hối hả chen chân về hướng nhà thờ lớn. Chuông nhà thờ rung lên ngân nga theo điệu thánh ca buồn. Trời Sài Gòn sao đêm nay lạnh đến vậy…

Ngày…Tháng…Năm

Em đã bắt đầu hẹn hò với cậu bạn cạnh nhà. Anh biết là vậy. Đôi lần nhìn thấy cậu ta loay hoay trước cửa đợi em, từ sâu trong lòng mình anh thấy nhoi nhói đau. Cái cảm giác của sự ngộ nhận cứ day dứt chà xát trong anh. Quãng thời gian này anh đã rất buồn. Anh cố tình lảng tránh chuyện đó bằng cách xa cách dần dần với em.Không nói chuyện, không hỏi thăm, không tươi cười…anh lại lầm lũi trở về cuộc sống đơn điệu như trước khi em chuyển đến. Có thể ,em đã rất giận anh vì anh chợt thay đổi như vậy mà em thì lại không biết nguyên nhân. Rồi một số chuyện không hay lại xảy ra với anh nên anh càng cảm thấy chán nản mất cả niềm tin vào chính bản thân mình. Cái năm thứ ba ĐH của anh có lẽ là một năm tồi tệ nhất. Không cảm xúc, không người chia sẻ… những khi đó anh chỉ biết lên lớp, hết giờ là lại ra ngồi một mình ở khu FATIMA sau trường ngắm sông Sài Gòn. Dòng sông buổi chiều lúc nào cũng cuồn cuộn sóng như muốn cuốn trôi đi tất cả. Nhưng lặng bên ven sông là một khoảng yên bình đến tĩnh mịch… Nơi đó có anh..

Ngày…Tháng…Năm

Kết thúc kỳ nghỉ hè anh quay lại thành phố, lúc đó em đã qua nhà và hỏi anh có chuyện gì, rồi kêu anh : “ Có chuyện gì xảy ra thì anh cũng đừng có buồn đó”. Có thể em nói vậy là do thằng bạn thân của anh đã tâm sự với em ở trên mạng. Nhưng thực sự lúc đó anh cảm thấy ấm áp vô cùng. Cậu bạn gần nhà cũng đã chuyển đi ,và dường như em cũng không còn liên lạc với cậu ta nữa.Lúc đó nhiều khi anh muốn nói với em tất cả tình cảm của mình, phải, đã có những lúc anh muốn như vậy. Nhưng anh sợ khi nói ra điều đó có thể em sẽ không chấp nhận… Và khi đó anh sẽ không biết chắc mình có thể vượt qua chuyện này không? Rồi anh lại tự nhủ hãy cứ để mọi việc diễn ra bình thường như vốn tự nhiên của nó. Anh tự chấp nhận điều đó và cố gắng chờ đợi một thời điểm thích hợp. Nhưng thời gian thì lại cứ lần lượt trôi đi rất nhanh…

Ngày…Tháng…Năm

Anh trở về quê không một lời tạm biệt em. Chưa lúc nào anh lại muốn trở về quê đến vậy. Có lẽ anh đang muốn chạy trốn khỏi cảm xúc của chính mình. Lấy lý do lên thăm bạn nhưng anh đã một mình lang thang trên những dải đường của đất Hà Thành nhiều lần để ngẫm nghĩ về bản thân mình.Nhưng nắng Hà Nội còn gay gắt và oi nồng hơn nắng Sài Gòn rất nhiều. Anh càng cồn cào nhớ về em, không lúc nào thôi nghĩ về em. “ Khi người ta muốn quên đi tất cả cũng là lúc điều đó làm họ bận tâm nhất”…Có người đã từng nói như vậy. Ngày em hạnh phúc trong niềm vui vượt qua ngưỡng cửa ĐH thì ở ngoài miền Bắc xa xôi anh cũng đang thầm chúc mừng cho điều đó. Anh đã chờ đợi rất lâu chỉ để mong đến thời điểm này. …

Ngày…Tháng…Năm

Vậy mà, ngày trở vào sau khi kết thúc kỳ nghỉ, gặp lại em, anh lại im lặng. Một sự im lặng mà chính anh cũng không thể hiểu được. Anh thầm trách cho cái sự nhút nhát và tự ti của mình, đến một câu chúc mừng em, anh cũng không nói ra được. Vậy là từ lúc đó em đã giận anh và càng ngày cái khoảng cách giữa anh- em ngày càng lớn dần. Cũng như bao lần giận nhau trước đây, anh lại chờ đợi em mở lời bắt chuyện trước. Nhưng lần này điều đó đã không xảy ra… vì chính em cũng lặng lẽ chẳng nói một câu.

Ngày…Tháng…Năm

Anh bắt đầu bước vào năm cuối của ĐH với bao dự định tất bật. Em thì đã trở thành một cô sinh viên ngoại ngữ đầy năng động. Anh cũng phải trở về với những thói quen tưởng như đã cũ: sáng lên trường, chiều tối lặng lẽ về nhà. Đã hơn 3 tháng rồi em không qua nhà và nói chuyện với anh.Đôi lần gặp em trong con ngõ nhỏ,bước chân anh như muốn dừng lại. Nhưng rồi cả anh và em đều cúi đầu bước ngược qua nhau. Không ai nói với ai một lời nhưng dường như ai cũng có đầy tâm trạng . Em gửi qua nick của anh blog em tự tạo. Không chỉ gửi cho một mình anh, vì tên anh vẫn còn trong danh sách email của em. Anh đã đọc rất nhiều lần những tâm sự em viết. Không một dòng hàm chứa tên anh. Có một cái gì đó cứ nghèn nghẹn trong anh. Rồi anh dùng cái nick:tinhyeutoiloi….để nói chuyện với em. Mà em không biết rằng đó là anh. Chiều nay tình cờ ra mạng vào trang web cuả trường em, anh thấy hình của em được đăng trên mục bình chọn Miss forum của trường GiaĐịnh. Thế là trong chiếc ví của anh xuất hiện tấm hình của một cô bé dễ thương với cặp kính và nụ cười hồn nhiên ngày nào. Một niềm vui nho nhỏ của anh.

Ngày…Tháng…Năm

Mọi chuyện kết thúc thật chóng vánh khiến anh đôi lúc cũng phải giật mình thảng thốt như tự hỏi không biểt điều gì đã xảy ra Anh biết giờ đây anh có nói gì cũng đã là quá muộn. Nhưng anh vẫn muốn nói với em một điều: Đối với anh em vẫn là cô bé ngày nào, Thảo ạ. Như chính tên bài hát em đã muốn anh nghe ngày trước. Anh mong có một lúc nào đó em nghe lại giai điệu này thì hình ảnh của anh có thể khiến em nhớ nhung đôi chút. Như vậy là anh cũng đã vui và hạnh phúc lắm rồi.Anh chỉ tiếc một điều chưa làm được gì đó thật ý nghĩa cho em khi còn được bên cạnh em Chưa một lần chúc em sinh nhật, chưa một lần tặng em một món quà … Anh rất đáng trách đúng không? Nhưng bây giờ anh có muốn làm gì cũng đã là không thể rồi. Anh không mong em có thể thông cảm mọi chuyện, nhưng anh muốn em hiểu thêm một ít về con người anh.Chỉ cần vậy thôi. Chúc cho nụ cười mãi đọng trên môi em. Yêu em nhiều hơn những gì anh có thể nghĩ…

Thôi tôi đành xa em.
Không còn nhớ nhung và khao khát nữa,
Không còn thắp mãi thêm ngọn lửa
Của đam mê khắc khoải đợi chờ .

Thôi đành thức tỉnh giữa cơn mơ
Góp nhặt lại những điều dịu ngọt
Cất dấu đi lửa lòng thiêu đốt
Để nhớ mong đọng lại trong lòng.

Tình yêu rồi cũng sẽ nhạt nhoà
Lửa đam mê tàn theo năm tháng.
Bóng em mờ theo hoàng hôn choạng vạng.
Chỉ còn tôi lặng lẽ dõi theo…<NH>

Sài Gòn: 29/11/2006
ĐHQ

se7
29-11-2006, 01:46 AM
Đã đôi lần lang thang trên phố cũ
Dấu chân người bắt gặp một dấu chân
Hạt cát nào phủ mờ trên lớp đất
Để tháng năm phai dấu một chuyện tình...
ĐHQ

congchua_mattrang222
29-11-2006, 06:32 AM
phải nói là một bức thư tình vô cùng lắng đọng.bạn học khoa C đúng kô??rất xưng đáng đoạt một giải nào đó..........(^_^)

_ Girl Buồn _
29-11-2006, 06:52 AM
chẳng có gì là muộn cả , sao anh ko nói nhỉ??, uh anh thật kém cỏi?,biết đâu cô ấy cũng đang chờ anh mở lời trước????,1 câu hỏi đặt ra : Tình yêu là gì???

se7
29-11-2006, 11:09 PM
chẳng có gì là muộn cả , sao anh ko nói nhỉ??, uh anh thật kém cỏi?,biết đâu cô ấy cũng đang chờ anh mở lời trước????,1 câu hỏi đặt ra : Tình yêu là gì???
Một câu hỏi rất khó mà xưa nay đâu mấy ai dám trả lời .Có thể là cái tính dè dặt của mình đã khiến mình không thể nói ra tất cả. Phần vì năm nay cũng là năm cuối Đ H rồi nên mình muốn tập trung cho việ hoc. Đã rất nhiều lần mình cũng muốn nói ra tất cả, nhưng mình sợ nếu... chắc mình sẽ không vượt qua được. Vì đối với mình cô ấy là một phần rất quan trọng. Chắc mình sẽ còn chờ đợi một khoảng thời gian thích hợp nữa ,.. Mình sẽ chờ dù nó có lâu, rất lâu nữa...:kisl:

lordofstars
29-11-2006, 11:39 PM
:goodjob: Phải đó chẳng có gì là muộn cả
Chỉ là sự dũng cảm ở 1 con người thôi
Và bít rằng cơ hội là của ta ta phải nắm bắt
Phải ko nhỉ?
Nhưng đúng là mỗi người có 1 cách làm riêng

se7
01-12-2006, 04:49 AM
:goodjob: Phải đó chẳng có gì là muộn cả
Chỉ là sự dũng cảm ở 1 con người thôi
Và bít rằng cơ hội là của ta ta phải nắm bắt
Phải ko nhỉ?
Nhưng đúng là mỗi người có 1 cách làm riêng

Tình yêu mỗi người đều có một các thể hiện riêng các bạn a. Đối với mình giờ đây chỉ mong muốn nhìn thấy cô bé đó vui vẻ và hạnh phúc là đủ rồi.
Lại sắp một mùa Giáng sinh nữa trở về. Bao nhiêu kỷ niệm bao nhiêu hồi ức... Buồn, có vui có...Chúc cho những người đang sống trong tình yêu hạnh phúc và biết nâng niu quý trọng nó. Vì đối với mình yêu một người giờ đây thật khó ,.:3nhay:

emkothenoi_viemqua_yeuanh
01-12-2006, 07:10 PM
Ngày... tháng... năm....
Giờ đây anh chỉ dc nhớ về em trong quá khứ . Tay ko thể nào nắm bắt lấy em....
Anh nhận ra anh thật rất yêu em ,...

Ngày... tháng... năm....
Em.... anh đã có thể quên em, và anh sẽ làm lại tình yêu. Anh sẽ yêu chân thành , và thật lòng. Anh sẽ ko bao giờ để ng` ấy phải ra đi như em nữa.....

ANH À, CHUYỆN TÌNH CẢM HÌNH NHƯ TÌNH ĐẸP NHẤT KO BAO GIỜ LÀ VĨNH CỬU PHAI~ KO ANH??? YEU THAT LONG RAT KHO , BOI VI YEU THAT LONG LA KHI MINH VAN PHAI NO NU CUOI , VAN PHAI VUI VE CHAP NHAN NGUOI AY RA DI TIM HANH PHUC RIENG CUA MINH .... MAY NGUOI` YEU DUOC NHU VAY ??? PE' CHUC' ANH SOM CO MOT TINH YEU MOI . YEU MOT NGUOI KO KHO NEU ANH YEU THAT VOI TRAI TIM ANH , DUNG BAO GIO YEU DAI KHO , NHUNG CUNG DUNG BAO GIO KO BIET CACH YEU , DE MAT NGUOI MINH YEU . ANH NHE' ! PE CHUC ANH MAY MAN .........

se7
01-12-2006, 08:22 PM
Ngày... tháng... năm....
Giờ đây anh chỉ dc nhớ về em trong quá khứ . Tay ko thể nào nắm bắt lấy em....
Anh nhận ra anh thật rất yêu em ,...

Ngày... tháng... năm....
Em.... anh đã có thể quên em, và anh sẽ làm lại tình yêu. Anh sẽ yêu chân thành , và thật lòng. Anh sẽ ko bao giờ để ng` ấy phải ra đi như em nữa.....

ANH À, CHUYỆN TÌNH CẢM HÌNH NHƯ TÌNH ĐẸP NHẤT KO BAO GIỜ LÀ VĨNH CỬU PHAI~ KO ANH??? YEU THAT LONG RAT KHO , BOI VI YEU THAT LONG LA KHI MINH VAN PHAI NO NU CUOI , VAN PHAI VUI VE CHAP NHAN NGUOI AY RA DI TIM HANH PHUC RIENG CUA MINH .... MAY NGUOI` YEU DUOC NHU VAY ??? PE' CHUC' ANH SOM CO MOT TINH YEU MOI . YEU MOT NGUOI KO KHO NEU ANH YEU THAT VOI TRAI TIM ANH , DUNG BAO GIO YEU DAI KHO , NHUNG CUNG DUNG BAO GIO KO BIET CACH YEU , DE MAT NGUOI MINH YEU . ANH NHE' ! PE CHUC ANH MAY MAN .........

Cám ơn em về những lời chia sẻ. Không biết nói gì cho em hiểu tâm trạng của anh bây giợ CHỉ xin trích những dòng tâm sự rất thật của một người mà anh đã từng đọc được

]Em ơi!Có một câu chuyện kể rằng :

Nàng tiên cá vì quá yêu đã đánh đổi tiếng ca , giọng nói cả mái tóc dài óng ả của mình để sống bên cạnh chàng hoàng tử với niềm hy vọng ngập lòng để rồi đau đớn chứng kiến hoàng tử cưới công chúa láng giềng...Người phù thủy đã nói: Hãy cầm lấy con dao này và đâm vào tim chàng hoàng tử trước khi mặt trời ló dạng.Nàng sẽ không bị biến thành bọt biển.

Em !

Cổ tích thường không có kết thúc quá xấu mặc dù vẫn mang những âm hưởng buồn... Chàng hoàng tử của nàng tiên cá bên cạnh người vợ trẻ , thở những nhịp bình yên. Còn nàng tiên cá suy nghĩ và lựa chọn. Ánh mặt trời đã nhô cao con dao trên tay nàng bất động. Nàng đã chờ....

Em! Nàng đã chờ những tia nắng đầu tiên để đốt nàng thành bọt biển. Đơn giản thế thôi , nàng đã bay lên cùng đàn chim và một ngày mới bắt đầu.
Đại dương vẫn xanh , vẫn bình yên phải không em? như chưa bao giờ trong lòng nó có những đợt sóng ngầm.

Chẳng có phép lạ nào đâu em cuộc sống vẫn tiếp diễn , và người mà em mong đợi,người mà em luôn luôn cầu chúc hạnh phúc cho người đó có khi đã có duyên tình mới,giờ này chắc họ luôn luôn tay trong tay , nép sát vào nhau.

Tội nghiệp cho em , tội nghiệp thật đấy khi em lao vào tình yêu vô vọng.Khi anh nói những điều này em đừng buồn anh nha.Nhưng người ta nói rằng , một khi lòng nhân từ trong mỗi con người vốn dĩ thuộc về bản chất thì sẽ không bao giờ khổ đau.

Anh mong em , Anh cầu chúc cho em cái ngày gần đây nhất sẽ không bao giờ chịu khổ đau hãy vì người khác và vì mình. Mối tình của em anh biết chẳng dễ nguôi ngoai nhưng hãy để những tâm tư tan thành nước mắt. Như thế em sẽ nhẹ lòng hơn.

! Chấm Than !
01-12-2006, 10:13 PM
buồn..... mà sao bé vẫn ko hiểu tại sao anh lại ko nói ra....anh có nghĩ anh nói ra những điều mà anh cất giữ trong lòng bấy lâu nay thì anh sẽ nhẹ nhàng hơn kô? ! anh sợ.....người đó sẽ từ chối....nhưng sao anh biết là người đó sẽ từ chối....tình yêu sẽ ko bao giờ đến với những người ko đủ dũng cảm để đón nhận và thể hiện nó....chúc anh hạnh phúc !

se7
02-12-2006, 03:06 AM
buồn..... mà sao bé vẫn ko hiểu tại sao anh lại ko nói ra....anh có nghĩ anh nói ra những điều mà anh cất giữ trong lòng bấy lâu nay thì anh sẽ nhẹ nhàng hơn kô? ! anh sợ.....người đó sẽ từ chối....nhưng sao anh biết là người đó sẽ từ chối....tình yêu sẽ ko bao giờ đến với những người ko đủ dũng cảm để đón nhận và thể hiện nó....chúc anh hạnh phúc !
Anh là một con người đầy mâu thuẫn bé ạ. Mâu thuẫn đến chính cả bản thân mình cũng không thể hiểu hết đươc. Nếu em đã đọc hết và suy ngẫm những điều anh đã viết trong bức thư chắc em sẽ hiểu được một ít về bản thân anh.Có một điều anh chưa từng nói ra trong thư đó là cô bé đó không phải là mối tình đầu của anh.Cách đây hơn 3 năm khi rời xa miền Bắc vô đây học anh đã từng yêu một người... Và người đó đã để lại cho anh nhiều kỷ niệm buồn tưởng chừng như không bao giờ vượt qua nổi. Anh như con chim đã bị bắn hụt lúc nào cũng sợ sệt khi đáp xuống cành cong..." Tình yêu không bao giờ đên với những người không đủ dũng cảm để đón nhận và thể hiện nó" cám ơn em về những lời khuyên chân thành. Đối với con trai thì sự nghiệp cũng rất quan trọng. Năm nay là năm cuối Đ H, anh không muốn có bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến việc học tập của anh. Cũng chẳng còn bao lâu nữa, chỉ hè năm sau là anh tốt nghiệp ra trường. Anh hi vọng lúc đó sẽ tìm được một công việc thích hợp để tự tin khi nói với người đó tất cả. Chúc em mọi điều tốt lành

congchua_mattrang222
03-12-2006, 06:48 AM
vậy các bạn thử nghĩ xem,từ 2 phương trời xa cách,liệu có thể đào lên một trời quá khứ mà điều mà bạn ấy nhận lại được nếu có thể chỉ là những nhớ mong?
thà chấp nhận quên đi một chuyện tình buồn trong nuối tiếc còn hơn là (nếu có thể) yêu~>nhớ----->tình cảm tràn đầy (nhưng) kô gặp được nhau~~~>một tương lai mơ hồ vô định !

semaiyeuanh59
03-12-2006, 07:40 AM
đọc những dòng tâm sự của anh ,thật sự làm em rất xúc động.....có lẽ em cũng cảm nhận được tình yêu của anh đối với cô ấy bởi chính em cũng từng ân hận về sự im lặng của mình........
hãy dũng cảm lên anh nhé , tình yêu không thể nào ở mãi trong tim đâu........

! Chấm Than !
03-12-2006, 09:03 PM
bé hiểu....anh sợ , sợ lặp lại nỗi đau của mối tình đầu , sợ nếu bị từ chối anh sẽ gục ngã và khó để đứng lên , anh nói đúng sự nghiệp cũng rất quan trọng ,
và bé tin : chưa bao giờ là quá muộn cho 1 tinh yêu đích thực.....
Những lúc đau đớn bé tự nói với mình rằng : mọi nỗi đau rồi cũng sẽ qua !
Chúc anh vui !

se7
04-12-2006, 09:19 PM
đọc những dòng tâm sự của anh ,thật sự làm em rất xúc động.....có lẽ em cũng cảm nhận được tình yêu của anh đối với cô ấy bởi chính em cũng từng ân hận về sự im lặng của mình........
hãy dũng cảm lên anh nhé , tình yêu không thể nào ở mãi trong tim đâu........
Tình yêu không thể ở mãi trong tim nhưng nó cũng rất cần một ngọn lửa nhen nhóm để không bị lụi dần vào quên lãng phải không em? Kỷ niệm có thể không dễ quên nhưng ta cũng đừng nên vùi lấp tất cả... Hãy cất nó vào một góc trong trái tim... Biết đâu có một ngày nhịp đập của tình yêu lại rung lên những cảm xúc của ngày đầu... Đó là những điều anh có thể tự an ủi chính mình lúc này cũng như chia sẻ với những người cùng tâm trạng. Anh không phải là nhỏ nhưng cũng chưa đủ chín chắn để cảm nhận về tình yêu và cuộc sống. Mong rằng những xúc cảm đầu đời sẽ giúp mỗi chúng ta tự tin hơn trên con đường phía trước

se7
04-12-2006, 09:27 PM
bé hiểu....anh sợ , sợ lặp lại nỗi đau của mối tình đầu , sợ nếu bị từ chối anh sẽ gục ngã và khó để đứng lên , anh nói đúng sự nghiệp cũng rất quan trọng ,
và bé tin : chưa bao giờ là quá muộn cho 1 tinh yêu đích thực.....
Những lúc đau đớn bé tự nói với mình rằng : mọi nỗi đau rồi cũng sẽ qua !
Chúc anh vui !

Thế nào là một tình yêu đích thực? Anh chưa đủ tự tin để nhìn nhận về nó...Có thể khi yêu người ta sẽ quên đi cái "Tôi" cá nhân nhưng đâu đó lẩn khuất trong tâm hồn mỗi người vẫn là một chút ích kỷ , một chút tính toán... Anh không phải là một người quá hoàn hảo để có thể nói rằng sẽ trao cho một người con gái nào đó tình yêu đích thực Nhưng anh tin vào sự chân thành của mình. Với anh tình yêu chỉ có thể được nuôi dưỡng bằng một tấm lòng chân thành. Dù anh chưa hoặc sẽ không bao giờ nói ra tình cảm đó với người mà anh yêu mến. Nhưng anh tin một ngày nào đó người ấy sẽ nhận ra tất cả...

! Chấm Than !
04-12-2006, 10:46 PM
Thế nào là một tình yêu đích thực? Anh chưa đủ tự tin để nhìn nhận về nó...Có thể khi yêu người ta sẽ quên đi cái "Tôi" cá nhân nhưng đâu đó lẩn khuất trong tâm hồn mỗi người vẫn là một chút ích kỷ , một chút tính toán... Anh không phải là một người quá hoàn hảo để có thể nói rằng sẽ trao cho một người con gái nào đó tình yêu đích thực Nhưng anh tin vào sự chân thành của mình. Với anh tình yêu chỉ có thể được nuôi dưỡng bằng một tấm lòng chân thành. Dù anh chưa hoặc sẽ không bao giờ nói ra tình cảm đó với người mà anh yêu mến. Nhưng anh tin một ngày nào đó người ấy sẽ nhận ra tất cả...
Theo bé , bé lại nghĩ khi yêu người ta thể hiện mình nhiều hơn , bộc lộ cả những điều tốt và xấu để đối phương hiểu mình ,
Bé ko biết nói gì hơn , đó là con đương mà anh đã chọn , 1 sự im lặng cho tất cả những gì nổi sóng trong trái tim ,
Bé nghĩ cái gì kìn nén lâu quá thì sẽ có 1 ngày sẽ bùng nổ ra , khi đó sẽ thật sự mất kiểm soát !
Dù sao bé nghĩ anh làm gì cũng có lí do của anh , bé ủng hộ anh !

se7
05-12-2006, 08:04 PM
Ngày...Tháng...Năm

Em không về phố cũ sao em
Đường vẫn đấy và hàng cây vẫn đợi
Mưa rơi lạnh cho nỗi buồn không vợi
Anh một mình bước vội giữa chơi vơi

Kỷ niệm nào em nỡ đánh rơi
Giữa góc phố tường xưa đã rêu kín
Nơi hò hẹn bao lần anh định ngỏ
Tiếng yêu đầu sao cất mãi trong tim...

Rồi em đi tất cả đều lặng im
Chút giá lạnh của một mùa giáng sinh nữa
Anh lặng lẽ mặc thời gian lần lữa
Xa em rồi nỗi nhớ chẳng gọi tên

Có còn chăng bao mùa mưa dầm dã
Ai thẩn thờ cửa sổ ngóng chờ ai
Có còn chăng chút mùa thu rụng lá
Đôi bóng xe in đổ trên đường dài ...
Đ H Q

lananh_tesc
05-12-2006, 10:04 PM
Ban noi moi chuyen da ket thuc. Noi that ngay tu dau minh cung da doan truoc duoc dieu nay. Ban noi ban yeu co ay nhung khong mot lan tang hoa, tang qua, khong mot loi chuc mung, khong mot loi noi "Yeu", va cho doi co ay lam lanh sau moi lan gian nhau va luon so bi tu choi. Mot nguoi nhu the lieu co the co duoc mot tinh yeu hay ko? Va nhung gi ban nhan duoc ngay hom nay cung la mot dieu tat yeu thoi.

! Chấm Than !
06-12-2006, 02:34 AM
Ban noi moi chuyen da ket thuc. Noi that ngay tu dau minh cung da doan truoc duoc dieu nay. Ban noi ban yeu co ay nhung khong mot lan tang hoa, tang qua, khong mot loi chuc mung, khong mot loi noi "Yeu", va cho doi co ay lam lanh sau moi lan gian nhau va luon so bi tu choi. Mot nguoi nhu the lieu co the co duoc mot tinh yeu hay ko? Va nhung gi ban nhan duoc ngay hom nay cung la mot dieu tat yeu thoi.

post có dấu đi....đọc kô hiểu gì xất

babylove_hue
06-12-2006, 06:16 AM
Mình thấy bạn thật cao thượng đấy , bức thư này thật hay , xúc động quá.

bánh_mì_bơ_sữa
06-12-2006, 12:17 PM
ui ! anh làm văn hay quá , đọc mê ly luôn.. hâm mộ anh quá, cái chị Thảo gì hạnh phúc ghê , có 1 người yêu làm văn hay và lãng mạn nữa chự You'r my typeboyfriend , cool! Anh học dh j vây?

se7
06-12-2006, 06:47 PM
Ban noi moi chuyen da ket thuc. Noi that ngay tu dau minh cung da doan truoc duoc dieu nay. Ban noi ban yeu co ay nhung khong mot lan tang hoa, tang qua, khong mot loi chuc mung, khong mot loi noi "Yeu", va cho doi co ay lam lanh sau moi lan gian nhau va luon so bi tu choi. Mot nguoi nhu the lieu co the co duoc mot tinh yeu hay ko? Va nhung gi ban nhan duoc ngay hom nay cung la mot dieu tat yeu thoi.
Cám ơn bạn về những lời nhận xét rất chân thành. Mặc dù đã cố lảng tránh nhưng mình vẫn phải đối diện với những thực tại như bạn nói. Phải, có thể mình chưa một lần biểu hiện cụ thể với cô ấy bằng những giá trị tồn tại cụ thể. Nhưng khi ngôn ngữ trở nên bất lực trước tình yêu rất lớn mình đã dành cho cô ấy thì bạn thử nghĩ xem mình có thể có những hành động nào khác được kô. Mình chỉ có thể cố gắng làm cho cô ấy cười và vui vẻ rất nhiều những lúc bên cạnh... Điều đó thực sự không có ý nghĩa sao?


ui ! anh làm văn hay quá , đọc mê ly luôn.. hâm mộ anh quá, cái chị Thảo gì hạnh phúc ghê , có 1 người yêu làm văn hay và lãng mạn nữa chự You'r my typeboyfriend , cool! Anh học dh j vây?

Người nào lãng mạn thì thường sau này sẽ rất khó khăn trong cuộc sống , bởi những ai hay mơ mộng nhìn ngắm về những điều trên cao thì luôn bị vấp ngã bởi những vật dưới đất...:winking: Có thể vì thế anh đã chọn học Luật để sống thực tế và cũng thực dụng hơn.:thatall:

se7
09-12-2006, 10:14 PM
Ngày... Tháng... Năm
Anh viết gì cho em khi cái nắng đã dịu bớt. Chút lành lạnh của một mùa Giáng Sinh nữa. Anh sẽ lại ra phố vào đêm 24 ấy. Một mình thôi, bước lặng trong tiếng Thánh ca

love_love_love1375
13-12-2006, 10:05 PM
:fi: tao đăng ký vô đây rồi, thực sự mà nói, dạo này văn thơ chữ nghĩa mày tiến bộ quá? Tao đọc thư tình của mày thực sự bất ngờ đấy! Vì những chuyện của mày từ trước đến giờ tao đều biết cả? Nhưng ko ngờ mày lại cho ra được một bức thư hay đến thế, ko biêt T nó đọc sẽ nghĩ thế nào nữa?
- Cùng xuất thân ở cùng 1 quê, cùng 1 trường ( cấp 2) cùng 1 lớp ( cấp 3) và cùng 1 bàn ( có một thời gian), có lẽ thế tao và mày quá hiểu nhau phải ko "KU" ( tên thân mật 2 đứa hay nói chuyện).Nhưng mà mỗi đứa có một lý tưởng sống và một con đường riêng của mình,thật buồn khi mày ko học ở HN với tao mà lại " chuồn " vào HCM.ngay từ cái hồi tao ở HCM với mày, nhìn thấy T( nếu như ở cùng trong đó, có lẽ tao cũng PHÊ trước mày), tao đã cảm thấy rồi sẽ có một chuyện ji đó. Tao ra HN, và một thời gian mày khoe tao là quen được con bé " hàng xóm", tao lúc đó buồn cười cực kỳ luôn, vì nếu là tao có lẽ tao quen lâu rồi.Nhưng thực sự từ quen biết đến yêu đương lại là cả một chuyện khác phải ko? M cũng giống tao ,chỉ vì im lặng mà cả tao và mày đều mất đi một nữa của chính mình.Nhưng chuyện của mày vẫn chưa kết thúc đâu? Mày hãy dũng cảm thêm 1 lần đi, tao tin rằng những điều mày nói ra cũng sẽ là những ji T nó đang chờ đợi đấy, cũng như ngày trước của tao.Đừng buông xuôi vội, sẽ hối tiếc đấy !Chuyện của tao qua rồi, còn của mày vẫn còn níu kéo đươc.cố lên Ku ơi ! Tao ko giỏi văn như mày,nên cũng chẳng biết khuyên ji nữa? nhưng ko được fe'p thất bại đâu????:nono:

ỉn hồng
13-12-2006, 10:56 PM
hay wa' anh 0*j !! >.< !!

n_y_k_forever
14-12-2006, 12:49 AM
Bây giờ anh cũng còn 1 cơ hội để đưa ch cô ấy những bức thư mà anh nghĩ rằng nó sẽ mãi mãi sẽ là 1 cái gì đó dể anh nhớ về những kỉ niệm thật đẹp và cũng thật buôn..Sẽ có nhiều người khuyên rằng anh hãy bày tỏ với cô ấy vẫn còn kịp nhưng theo tôi thì anh hãy cứ giữ lâty' những bức thư tình đó đi....... Còn vì sao thì tôi cũng không hiểu nữa

hoang_mystery
15-12-2006, 04:38 AM
thực sự khi đọc bài văn của ông tui rất cảm đông.hok phải vì tui có cùng hoàn cảnh với ông mà vì tui cũng đã có bạn gái và thật lòng tui hiểu tâm trạng của ông ngay chính trong lúc này chứ hok phải chỉ từ thời gian trên bức thuw .khi đang comment lại cho ông tui đang nghe bài "bức thư tình đầu tien" .Va tui cũng biết rằng bài hát này là bài hát ông rất muốn tặng cô ấy nhưng chưa đươc.tui nghĩ rằng ông hãy cố gắng 1 lần nữa đi vì hok nnois ra sao cô ấy biết được ,cũng như bạn lananh đã nói ,ông đã wa nhut nhát khi hok thể hiện lòng mình,nhưng thôi chuyện đó h đã là wa khứ ,còn nhiều chuyện trong tương lai để chúng ta phải hướng tới. Và biết đâu trong cái nhìn tươi sáng trong tương lai cô ấy lại là người đang chờ đợi ông có 1 công việc ổn định và đủ dũng cảm để mở lời với cô ây thì sao????!!!
vậy thui tui chúc ông sẽ có 1 tình yêu đẹp và mãi hạnh phúc

hoangtudeptrai1710
18-12-2006, 08:54 AM
anh đă đọc thư của em rồi thực sư là anh lấy rất la thất vọng vì em đấy. vì em đă wa nhút nhát không dám nói ra điều em muốn nói
em tưởng em làm như thế la đúng sao
nếu THẢO cũng yêu em và đang chờ từ em 1 lời nói thì có phải là em đã wa nhẫn tâm rồi có đúng ko hả
hãy dũng cảm va em se đạt được điều em muốn
anh đã từng có 1 thời như em rồi ma
hãy tin anh
:drive:

se7
18-12-2006, 08:48 PM
Ngày…Tháng…Năm

“Khung cửa sổ hai nhà cuối phố, chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ”. Những ngôn từ mộc mạc giản dị nhưng chất chứa bao cảm xúc bao tâm trạng. Anh bây giờ cũng như vậy bé ạ. Không hiểu sao anh thèm một cảm giác gọi em là bé…Nó như thể là tiếng gọi từ sâu trong trái tim anh đã bị dồn nén từ lâu…

Khung cửa sổ nhà anh đã khép lại từ rất lâu rồi,hờ hững lắm... cô độc lắm... Anh chỉ còn biết đối diện với những bức tường trắng toát lạnh nhạt, vô hồn. Anh đã cố vùi đầu vào sách vở, dành thời gian nhiều ở trên trường…Nhưng những lúc trở về trong căn nhà nhỏ, anh lại như nghe thấy tiếng gọi của em từ trên cưả sổ vọng xuống ngày nào. Cửa sổ phòng em vẫn đấy, vẫn là cái tấm kính quen thuộc hàng ngày…Nhưng bây giờ nó là cả một khoảng cách giữa anh và em. Anh không còn hiện diện trong thế giới riêng của em nữa.

Căn phòng bếp nhà em đối diện trước cửa nhà anh…Nơi đó, ngày nào, có hình ảnh một cô bé chiều chiều lại mở toang cửa bếp để nấu ăn…Nơi đó, ngày nào, có hình ảnh một anh chàng đang phải loay hoay với món mực chiên giùm cô bé vì cô bé rất sợ dầu ăn bắn vào người…Nơi đó ngày nào có một anh chàng không ngần ngại mang bát sang ăn cùng em, để rồi sau đó lúc nào em cũng đùa là ăn món em làm mà không nghe lời giúp em… Nơi đó …Ngày nào… Thời gian qua đi chưa lâu mà sao đã vội đóng băng thành kỷ niệm…Chiều chiều bên nhà đã vắng bóng cô bé, tối tối bên kia cánh cửa phòng chàng trai vẫn khép chặt...

Anh vẫn thế vẫn ngồi một mình trong căn phòng với tiếng đàn ghita buồn phát ra từ chiếc máy tính vô cảm. Giai điệu lạc lõng trong sự thinh không của đêm tối..hay chính là sự đơn độc trong tâm hồn anh. Hai mươi mốt tuổi chưa phải đã lớn nhưng cũng đ âu phải là nhỏ để đối diệnvới những lựa chọn bước ngoặt của cuộc đời.Ngày mai đây biết đâu đấy, anh sẽ đi về một nơi rất xa để tạo dựng sự nghiệp củamình. Ngày mai đây biết đâu đấy trong ngã rẽ tương lai của anh không có bóng dáng em bên cạnh.
Ngày mai đây… biết đâu đấy…những kỷ niệm hôm nay vô tình bị vết xước của thời gian làm phai nhạt. Anh phải làm sao đây…nói ra tất cả để rồi sẽ sung sướng, hạnh phúc tột cùng khi em chấp nhận hoặc ngục gã trước lời từ chối. Hay anh sẽ chọn sự im l ặng để kỷ ni ệm v ề em m ãi m ãi là nh ững k ý ức đẹp...

player
18-12-2006, 09:32 PM
Thư bạn rất hay ,đọc rất cảm động.TẶng bạn một câu mong bạn tiếp tục chiến đấu và đeo đuổi cô ấy đi nhé.TRừ khi nào chính miệng cô ấy nói là không thích bạn,không yêu bạn thì bạn hãy bỏ cuộc bạn à.Nhưng nếu còn một cơ hội dù là nhỏ đến đâu thì hãy tiếp tục đi nào.

"Trò chơi sẽ không bao giờ kết thúc nếu người chơi không bao giờ bỏ cuộc "

+**VIP**+
19-12-2006, 01:17 AM
hôm nay đọc toàn chuyện buồn các ban viết làm tui cũng bùn theo .tui ko bik nói gj` đâu chỉ biết nói 1 câu thôi BAN VIET HAY WUA

là con gái
19-12-2006, 03:05 AM
người con gái anh yêu !con trai thất tình có buồn như con gái không ta?

bạn ơi tớ nghĩ là bạn nên nói với người ta đi. tớ từng thích một người nhưng tớ ko bít người ấy có thích tớ ko...sau một thời gian chờ đợi tớ đã...có thể thốt lên với người ấy là tớ thích người ấy... bạn biết ko đó cũng là lúc tớ ko còn thích người ấy nữa nên....và người ấy nói người ấy cũng love mình nhưng...làm sao mình có thể.....