nhocghost
15-09-2006, 11:41 PM
Gần 1 năm , ko phải là lâu phải ko anh nhưng cũng ko phải là ít. đúng ko???
1 năm với tất cả vui buồn đau khổ , 1 năm trôi qua với em thật nhanh , em cứ ngỡ mới từ hôm qua mà thôi.
Những gì em viết ra đây là những điều anh ko biết mà cũng có thể anh biết nhưng anh ko quan tâm đến.
1 năm mình chung sống bao vui buồn trải qua , nếu giờ chúng ta chia tay thì mọi việc sẽ như nào nhỉ. Có lẽ em sẽ rất buồn , còn anh? anh sẽ thế nào? hay là anh đã định trước cho mình rồi???
Có lẽ em thất vọng lắm , tất cả những gì mình đã trải qua , cuối cùng cũng đc cho vào dĩ vãng , em biết hiện tại thì chưa nhưng ngảy mai? ngay kia , hay ngày hôm sau nữa là lúc anh rời bõ em?
Tất cã chĩ mới sảy ra gần 1 tháng thôi , vì cái gì? vì em , hay vì anh? hay vì cả 2?
Tại sao khi em muốn lảm tất cả để anh đc vui vẻ thì anh lãi coi chuyện đó nhạt nhẽo vô vị?có thể do em chiều anh quá , là đản ông mà em cũng ko cần anh đi làm , em sợ anh mệt , rồi ốm yếu , em sợ nhiều , và thế là mình em đi làm là đủ. Lúc nào cũng thế , ăn phải ngon , thích thì mua sắm , cứ như thế , gần 1 năm trôi qua mà em chưa h ề ca thán hay trách mắng anh điều gì , em cũng chưa hề bắt anh phải làm gì đó vì em. có phải chính điều đó làm anh cảm thấy buồn chán vô vị. Mẹ em mắng em , em cũng mặc. em ko quan tâm , bởi em cần anh , anh hiểu em. Anh nói đúng , anh biết em cần gì và ko cần gì , vì thế nên anh sẽ ko làm em buồn và lo nghĩ. em tin anh. tất cả mọi niềm tin và tình yêu thương em dành hết cho anh.
Từ bé , em đã là con bé bị thiệt thòi trong tình cãm, kể cả tình cảm GD , cho nên đến khi em nhận thức đc thì em đã cảm giác ko cần yêu thương ai đó thật lòng. Trong mắt em tất cả chi là gian dối. em ko còn tin vào điều gì cả , thế rồi em gặp anh , mọi chuyện đã khác. Anh đã yêu thương em , đa chăm sóc em , lo lắng cho em. Lúc đó em đã cảm thấy thật h.p bao nhiêu tin yêu em dành cả cho anh. như thế chưa đủ sao anh?
Tại sao vậy , yêu anh , em chịu bao thiệt thòi. nhưng ko bao giờ em suy nghĩ hay tính toán điều gì cả , em chấp nhận , em biết GD anh cũng ko chấp nhận em. Nhưng mà em yêu anh chứ có yêu GD anh đâu mà em phải suy nghĩ. Tất cả vì anh em gạt ra hết.
Khi em ốm , em thật buồn , anh............... anh ko lo đc gì cho em , thuốc men , tiền viện tiền khám , lúc đó GD em đã nhìn anh khác hẳn nhưng em vẫn tin anh , vẫn yêu anh như thế. rồi đến khi em nghỉ làm. mọi việc thật tệ hại tiền ko có , mẹ em cụng bỏ mặc em luôn. tất cả đều như xa rời em. nhưng lúc đó , em vẫn còn có anh bên cạnh. như thế là đủ. vậy mà đến giờ , em ko thể hiểu đc tại sao lại như thế , mình xa nhau ko phải vì đồng tiền , mà có phải hay ko em cũng ko thể biết đc.
Bây giờ. trong bụng em còn có đứa con của anh , em phải làm sao? phải như nào cho vẹn đây anh???. tại sao anh ko hiểu. tại sao đàn ông thích tyêu là yêu thích bỏ là bỏ? họ con đàn bà con gái là gì kia chứ.
1 năm với tất cả vui buồn đau khổ , 1 năm trôi qua với em thật nhanh , em cứ ngỡ mới từ hôm qua mà thôi.
Những gì em viết ra đây là những điều anh ko biết mà cũng có thể anh biết nhưng anh ko quan tâm đến.
1 năm mình chung sống bao vui buồn trải qua , nếu giờ chúng ta chia tay thì mọi việc sẽ như nào nhỉ. Có lẽ em sẽ rất buồn , còn anh? anh sẽ thế nào? hay là anh đã định trước cho mình rồi???
Có lẽ em thất vọng lắm , tất cả những gì mình đã trải qua , cuối cùng cũng đc cho vào dĩ vãng , em biết hiện tại thì chưa nhưng ngảy mai? ngay kia , hay ngày hôm sau nữa là lúc anh rời bõ em?
Tất cã chĩ mới sảy ra gần 1 tháng thôi , vì cái gì? vì em , hay vì anh? hay vì cả 2?
Tại sao khi em muốn lảm tất cả để anh đc vui vẻ thì anh lãi coi chuyện đó nhạt nhẽo vô vị?có thể do em chiều anh quá , là đản ông mà em cũng ko cần anh đi làm , em sợ anh mệt , rồi ốm yếu , em sợ nhiều , và thế là mình em đi làm là đủ. Lúc nào cũng thế , ăn phải ngon , thích thì mua sắm , cứ như thế , gần 1 năm trôi qua mà em chưa h ề ca thán hay trách mắng anh điều gì , em cũng chưa hề bắt anh phải làm gì đó vì em. có phải chính điều đó làm anh cảm thấy buồn chán vô vị. Mẹ em mắng em , em cũng mặc. em ko quan tâm , bởi em cần anh , anh hiểu em. Anh nói đúng , anh biết em cần gì và ko cần gì , vì thế nên anh sẽ ko làm em buồn và lo nghĩ. em tin anh. tất cả mọi niềm tin và tình yêu thương em dành hết cho anh.
Từ bé , em đã là con bé bị thiệt thòi trong tình cãm, kể cả tình cảm GD , cho nên đến khi em nhận thức đc thì em đã cảm giác ko cần yêu thương ai đó thật lòng. Trong mắt em tất cả chi là gian dối. em ko còn tin vào điều gì cả , thế rồi em gặp anh , mọi chuyện đã khác. Anh đã yêu thương em , đa chăm sóc em , lo lắng cho em. Lúc đó em đã cảm thấy thật h.p bao nhiêu tin yêu em dành cả cho anh. như thế chưa đủ sao anh?
Tại sao vậy , yêu anh , em chịu bao thiệt thòi. nhưng ko bao giờ em suy nghĩ hay tính toán điều gì cả , em chấp nhận , em biết GD anh cũng ko chấp nhận em. Nhưng mà em yêu anh chứ có yêu GD anh đâu mà em phải suy nghĩ. Tất cả vì anh em gạt ra hết.
Khi em ốm , em thật buồn , anh............... anh ko lo đc gì cho em , thuốc men , tiền viện tiền khám , lúc đó GD em đã nhìn anh khác hẳn nhưng em vẫn tin anh , vẫn yêu anh như thế. rồi đến khi em nghỉ làm. mọi việc thật tệ hại tiền ko có , mẹ em cụng bỏ mặc em luôn. tất cả đều như xa rời em. nhưng lúc đó , em vẫn còn có anh bên cạnh. như thế là đủ. vậy mà đến giờ , em ko thể hiểu đc tại sao lại như thế , mình xa nhau ko phải vì đồng tiền , mà có phải hay ko em cũng ko thể biết đc.
Bây giờ. trong bụng em còn có đứa con của anh , em phải làm sao? phải như nào cho vẹn đây anh???. tại sao anh ko hiểu. tại sao đàn ông thích tyêu là yêu thích bỏ là bỏ? họ con đàn bà con gái là gì kia chứ.