Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Đối diện!



♥† Dung †♥
22-08-2006, 09:25 PM
Đã bao giờ bạn đối diện với chính mình? Câu hỏi đó tôi đã đặt ra cho nhiều người từng gặp, nhưng họ thường chỉ khoát tay và nhìn tôi cứ như thể tôi không được tỉnh táo cho lắm. Còn khi bạn bước vào những năm tháng đã qua nửa cuộc đời, bạn sẽ phải tự lặp lại những câu hỏi đó lần nữa. Khi bạn nhìn vào mặt mình, bạn sẽ thấy đằng sau đó là bao điều mất mát. Những mất mát dễ hiểu vì bạn phải chia sẻ chúng như một tài sản có được trong cuộc sống. Nhưng có những mất mát mà lẽ ra bạn không phải có, không phải chịu đựng, những mất mát lẽ ra bạn có thể chia sẻ với người thân, thì lại hiện diện thành một khuôn mặt khác đối kháng và đe doạ cuộc đời bạn. "Chúng ta chỉ có thể đối diện với những mất mát, những nỗi đau của riêng mình mà thôi" - một nhà hiền triết khôn ngoan đã khuyên như vậy. Nhưng đối mặt chính là một thử thách khó nhất, vì chúng ta thường xuyên trốn tránh mình, trốn tránh sự thật.

Không có gì tồn tại vĩnh viễn như ta mong đợi. Cả tình yêu nữa, cũng chỉ là chốc lát. Vậy tại sao ai cũng ôm khư khư những kỷ niệm của đời mình, trang trí lên đó vô vàn ảo tưởng, mà không nghĩ rằng sống là một cuộc hành trình về cái chết? Một vị sư già nói với tôi: "Những gì ta tưởng là mất lại vẫn tiếp tục chuyển hoá, cả những người thân yêu nhất dù họ đã đi xa, thì một số gene của họ vẫn tiếp tục sống trong cơ thể con cái họ. Những nỗi đau chẳng mất đi, chúng còn ở lại trên da thịt con người. Chấp nhận như một quy luật tất yếu để không bị khủng hoảng hơn nữa là điều quan trọng nhất". Thế đấy. Và tôi tự hỏi, khi đối mặt với chính mình, với những mất mát mà cuộc đời dồn đống lại trong một con người, tôi có thể sửa lại tí chút nào số phận của mình không, để tránh những mất mát phi lý tự mình phải gánh chịu."

Lost.
22-08-2006, 09:36 PM
Bài viết rất hay!!!!!!

Nhưng đối mặt chính là một thử thách khó nhất, vì chúng ta thường xuyên trốn tránh mình, trốn tránh sự thật

Nhất chí với điều ấy, chúng ta - ai cũng tránh điều ấy, không biết có phải là sợ luận tội chính mình hay không nữa, nhưng luôn sẽ có một lý do có vẻ như rất " chính đáng" để không bao giờ phải soi lại chiếc gương tâm tư chính mình.

Đôi khi ngưòi ta sợ mình sai , nhưng cũng có những lúc muốn mình sai để " được làm lại"
Và đôi khi thấy chán ngấy....................
Thấy quen thuộc khi đọc bài viết trên, Cảm ơn !!!!

sUp3r Sh0cK
22-08-2006, 10:09 PM
Tôi đang tập với điều đó...đnag tập cho mình nhìn rõ minh hơn...kg có ji` kho khăn bằng đối diện với sự thật...đối diện với chính mình

Lost.
22-08-2006, 10:19 PM
Đến khi ấy có chấp nhận đc nó hay không lại là một sự cố gằng khác ...........đầy hoang mang với sợ hãi.

semaiyeuanh59
23-08-2006, 03:18 AM
tôi chính tôi đang tập đối diện với chính mình đây .......có lẽ sẽ rất khó khi tự mình đối diện với điều gì đó ....nhưng hy vọng rằng thời gian và cuộc sống sẽ tập cho chóng tôi biết đối diện với bản thân của mình ........

mabucoii
19-09-2006, 01:34 AM
có lẽ đó là một điều tạo lên sự khác biết giữa loài người với mọi loài ( nhưng ko biết còn loài nào đó cũng khó khăn khi phải đối diện với chính bản thân minh ko nhỉ) ?