kiep lieu trai
24-07-2006, 04:52 AM
Hà Nội Trong Ký Ức Riêng Tôi
mms://210.245.24.10/Music/NhacTruTinh/MyLinh_TiengHatMyLinh/wma/10_MyLinh_HaNoiDemTroGio_TrongDai.wma
Hà Nội Đêm Trở Gió (mms://210.245.24.10/Music/NhacTruTinh/MyLinh_TiengHatMyLinh/wma/10_MyLinh_HaNoiDemTroGio_TrongDai.wma)
Đầu và giữa những năm 2002 tôi đã có khá nhiều dịp ra Hà Nội thăm đó là những lần tôi bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi dài năm qua đây , thế đấy , chỉ mấy dịp ra thăm thôi nhưng đã để lại trong tôi muôn ngàn cảm giác tuyệt diệu thật khó tả , tôi yêu Hà Nội , Yêu con phố , hàng cây và cách sống của người Hà Nội đặc biệt là mùa thu Hà Nội
Từ nhỏ tôi đã nghe câu "Ngô đồng nhất diệp lạc/ Thiên hạ cộng tri thu" - chỉ một chiếc lá ngô đồng rơi, mà cả thiên hạ biết mùa thu sang. Đó là ở xứ ôn đới, hàn đới. Tháng chín, một chiếc lá vàng rơi, xoay xoay trong gió, rồi chỉ trong một tuần lễ, cả phố ngô đồng, cả rừng phong thưa vàng rực bàng hoàng... vậy là mùa thu đã tới..
Hà Nội cũng có phố lá rơi đầu thu, như hàng cây cơm nguội phố Lý Thường Kiệt. Nhưng hình ảnh chung vẫn là cây xanh lá quanh năm. Tuy vậy, mùa thu gọi cửa cũng réo rắt lắm...
Tháng tám âm lịch, một chiều bỗng gió heo may, sáng sớm sương sa bảng lảng, chín mười giờ sáng nắng nhạt mưa bay... Hoài cảm.
Hoài Cảm, ca khúc quá hay của Cung Tiến, mỗi lần hát lên vẫn muốn khóc "Lòng cuồng điên vì nhớ, ôi đau buồn, bao ân tình cũ. Chờ hoài nhau trong mơ, biết đến bao giờ, thấy nhau lần nữa... Một mùa thu xa vắng...". tiếc rằng mình tìm không ra bài hát trên để tặng các bạn , thật xin lỗi..
Có lẽ mùa này, Hà Nội mới thật là Hà Nội hơn bao giờ hết bởi cái vẻ thanh tao, trang nhã mà mùa thu mang đến. Trong cái sôi động của cuộc mưu sinh thường nhật, có chút gì như lắng đọng qua nhịp bước thong thả của các cụ già đi dạo trên vỉa hè phố cũ, những nhóm bạn lang thang trên con đường đầy gió và nắng, đôi khi ta lại bắt gặp ai đó ngồi một mình trên ghế đá ven hồ Hoàn Kiếm mà nhìn đăm chiêu vào một điểm vô định trên mặt hồ. Thế đấy, vẫn con phố ấy, vỉa hè ấy và những quán cóc cũ kỹ từ năm này qua năm khác, thế mà tất cả bỗng chợt "mới" mỗi khi mùa thu tới, Đấy là cái duyên của Hà Nội mà không phải ai ai cũng cảm nhận được, Mùa thu chỉ thực sự hiện hữu với những ai biết dừng lại để thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên phố phường những lúc chuyển mùa mà thôi, và đặc biệt thu Hà Nội còn dành cho những người đi xa cảm nhận nỗi nhớ HN . mỗi khi trời mưa lất phất...:rain: :rain:
Một chút hoài cảm mến tặng Mem Hà Nội chúc các bạn một mùa thu tới với nhiều hoài cảm mới hơn :)
mms://210.245.24.10/Music/NhacTruTinh/MyLinh_TiengHatMyLinh/wma/10_MyLinh_HaNoiDemTroGio_TrongDai.wma
Hà Nội Đêm Trở Gió (mms://210.245.24.10/Music/NhacTruTinh/MyLinh_TiengHatMyLinh/wma/10_MyLinh_HaNoiDemTroGio_TrongDai.wma)
Đầu và giữa những năm 2002 tôi đã có khá nhiều dịp ra Hà Nội thăm đó là những lần tôi bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi dài năm qua đây , thế đấy , chỉ mấy dịp ra thăm thôi nhưng đã để lại trong tôi muôn ngàn cảm giác tuyệt diệu thật khó tả , tôi yêu Hà Nội , Yêu con phố , hàng cây và cách sống của người Hà Nội đặc biệt là mùa thu Hà Nội
Từ nhỏ tôi đã nghe câu "Ngô đồng nhất diệp lạc/ Thiên hạ cộng tri thu" - chỉ một chiếc lá ngô đồng rơi, mà cả thiên hạ biết mùa thu sang. Đó là ở xứ ôn đới, hàn đới. Tháng chín, một chiếc lá vàng rơi, xoay xoay trong gió, rồi chỉ trong một tuần lễ, cả phố ngô đồng, cả rừng phong thưa vàng rực bàng hoàng... vậy là mùa thu đã tới..
Hà Nội cũng có phố lá rơi đầu thu, như hàng cây cơm nguội phố Lý Thường Kiệt. Nhưng hình ảnh chung vẫn là cây xanh lá quanh năm. Tuy vậy, mùa thu gọi cửa cũng réo rắt lắm...
Tháng tám âm lịch, một chiều bỗng gió heo may, sáng sớm sương sa bảng lảng, chín mười giờ sáng nắng nhạt mưa bay... Hoài cảm.
Hoài Cảm, ca khúc quá hay của Cung Tiến, mỗi lần hát lên vẫn muốn khóc "Lòng cuồng điên vì nhớ, ôi đau buồn, bao ân tình cũ. Chờ hoài nhau trong mơ, biết đến bao giờ, thấy nhau lần nữa... Một mùa thu xa vắng...". tiếc rằng mình tìm không ra bài hát trên để tặng các bạn , thật xin lỗi..
Có lẽ mùa này, Hà Nội mới thật là Hà Nội hơn bao giờ hết bởi cái vẻ thanh tao, trang nhã mà mùa thu mang đến. Trong cái sôi động của cuộc mưu sinh thường nhật, có chút gì như lắng đọng qua nhịp bước thong thả của các cụ già đi dạo trên vỉa hè phố cũ, những nhóm bạn lang thang trên con đường đầy gió và nắng, đôi khi ta lại bắt gặp ai đó ngồi một mình trên ghế đá ven hồ Hoàn Kiếm mà nhìn đăm chiêu vào một điểm vô định trên mặt hồ. Thế đấy, vẫn con phố ấy, vỉa hè ấy và những quán cóc cũ kỹ từ năm này qua năm khác, thế mà tất cả bỗng chợt "mới" mỗi khi mùa thu tới, Đấy là cái duyên của Hà Nội mà không phải ai ai cũng cảm nhận được, Mùa thu chỉ thực sự hiện hữu với những ai biết dừng lại để thưởng thức vẻ đẹp của thiên nhiên phố phường những lúc chuyển mùa mà thôi, và đặc biệt thu Hà Nội còn dành cho những người đi xa cảm nhận nỗi nhớ HN . mỗi khi trời mưa lất phất...:rain: :rain:
Một chút hoài cảm mến tặng Mem Hà Nội chúc các bạn một mùa thu tới với nhiều hoài cảm mới hơn :)