Lãng tử cô đơn-hp
10-06-2006, 09:48 PM
Anh sẽ ko bao giờ có thể quên đc cái ngày 10/03/01 đáng nhớ ấy !Đó là ngày anh sẽ nhớ mãi trong cuộc đời này khi mà tiềm thức của anh còn tồn tại !Đó là ngày anh đến nhà thằng bạn anh wen 1 năm nhưng hôm đó mới đến nhà nó chơi và anh đc gặp em, thiên thần nhỏ của anh! Em hồi đó bé con và ngây thơ như chú chim nhỏ nhí nhảnh và hồn nhiên cùng 1 cái tên đặc biệt Hoàng Nhật Huyền làm trái tim anh xao động!Nhưng hồi đó em còn bé wá nên anh chỉ biết chôn chặt t/cảm của mình trong lòng!Em hồi đó thật là nhút nhát và chính cái sự bẽn lẽn dễ thg đó đã làm con tim anh điêu đứng !Mỗi lần anh đến nhà chơi em chỉ nói với anh duy nhất 2 câu đó là "Chào anh" và "Anh ơi!Anh Tùng ko có nhà" nếu thằng bạn anh đi vắng !Chỉ thế ko hơn nhưng đối với anh thế là đủ !Anh đã chờ em sau mấy năm âm thầm 1 T/Y đơn phương !Anh ko muốn thổ lộ t/cảm của mình vì anh biết em còn phải lo học và em chưa khi nào nghĩ đến chuyện T/Y cả !Và anh luôn đi bên em âm thầm sau em vì anh muốn đc nhìn thấy em thật nh`. Có lần em về ko có áo mưa anh đã lén đưa cho đứa bạn thân của em cái áo mưa của anh đủ đẻ 2 đứa em che chung về .và 3 ngày sau anh phải nằm bẹp ở nhà vì cảm lạnh !Nhưng anh rất vui vì có thể làm đc như vậy và nếu có 10 lần như vậy anh cũng sẵn sàng .Và anh cũng chờ đc đến cái ngày em là SV và chọn đc ngày 8/3 để mà thổ lộ cho em biết tâm sự của anh!Anh còn nhớ em lúc đó e dè và bẽn lẽn khi nghe anh nói điều đó!Và 1 câu dài nhất từ trc đến nay anh đc nghe là:"Hãy cho em t/gian để em suy nghĩ!" Anh rất hi vọng đến 1 ngày nào đó sẽ đc cùng em đi ngắm trăng tròn và nhặt lá rơi.Anh đã chờ em 5 năm thì có thể chờ em thêm bằng ấy t/gian nữa nếu em muốn học xong.Nhưng sao em lại tàn nhẫn với anh thế ?Ngày 30/4 em đã gặp anh để nói cái câu nghiệt ngã:"Em mãi coi anh như anh trai em thôi anh ạ!" Ko! Anh chờ em ngần ấy t/gian tuy ko dài nhưng ko quá ngắn để em chỉ trong hơn 1 tháng đã phũ phàng đóng cánh cửa T/Y với anh như thế !Ngày 30/4 đó em đi chơi với các bạn em cùng lớp XD bên cạnh lớp em!Ngày hôm đó anh phải đi làm đến 9h tối mới về nhưng anh đã đi qua Đồ Sơn nơi em đến và đã nhìn em hơn 1h đồng hồ đủ để biết lí do mà em ngay tối hôm đó nói với anh câu đó !1 cậu bạnto cao đẹp trai lớp XD đã làm wen với em và anh thấy em rất vui vẻ với cậu ấy !Anh biết anh ko cao to chẳng đẹp trai cũng ko có cha mẹ giàu có gì, trong anh chỉ có 1 sự chân thành trong T/Y mà từ trc đến nay anh vẫn ảo t'g là trong T/Y chỉ cần có sự chân tnanhf là đủ ?Có lễ thế là quả ít trong 1 T/Y thời đại bây giờ!Tất nhiên anh ko có quyền gì ngăn em yêu cậu bé kia nhưng em cũng ko nên đối xử bât công với anh thế chứ!Hãy cho anh 1 cơ hội dù là nhỏ nhất chỉ như sợi tơ mỏng manh trc gió bão, chỉ le lói như ánh lửa tàn trong đống tro nhưng đó là ánh sáng cuối đ`g hầm để anh nắm lấy để mà hy vọng để mà chờ đợi dẫu là rất mong manh!Chỉ cần em chưa lên xe hoa là anh vẫn có hy vọng và niềm tin rằng 1 ngày nào đó em sẽ thấu hiểu sự chân thành của anh!Tháng 7 anh sẽ ra cảng Cái Lân làm việc!Điều làm anh đau khổ nhất ko phải là xa bạn bè ng` thân mà là ko còn đc thấy ng` con gái anh yêu nhất (dù là anh chỉ ngắm em từ xa ko để em biết) .Anh định xin em 1 tấm anh để cho vơi nỗi nhớ em hằng ngày nhưng có lẽ thôi anh nghĩ ko nên nói ra là hơn !Ko để em khó xử!Sau 3 năm nữa anh về , biết là có lẽ tình hình đã hoàn toàn đổi thay nhưng anh vẫn hy vọng có thể lặp lại lời nói yêu em, yêu em mãi mãi!