bé_một_khuyên
06-06-2006, 04:00 PM
Mưa rất nhẹ ... những hạt long lanh trong veo như thủy tinh ...
Nắng rất nhẹ ... những giọt ấm áp mềm mại như đuôi mắt ...
Một ngày không bình thường khi có cả mưa và nắng ... rất nhẹ
"Em đợi anh nhé"
"Để làm gì?"
"Vì yêu"
"Đợi trong bao lâu?"
"Vĩnh viễn ... cả đời"
Có ngọn gió ngang qua thoảng cười . Người nói vậy nhưng sẽ đợi được bao lâu ?
Ngày đầu tiên vắng Anh , Người tràn đầy hi vọng vào ngày mai
Tuần đầu tiên vắng Anh , Người tự đánh lừa nỗi nhớ
Tháng đầu tiên vắng Anh , Người khao khát chưa từng xa cách
Năm đầu tiên vắng Anh , Người chìm vào nỗi cô đơn tuyệt vọng
...
Người bắt đầu suy nghĩ ...
Quá khứ của Người có Anh
Tương lai của Người ko Anh
Niềm vui của Người có Anh
Nỗi đau của người ko Anh
Trái tim của Người có Anh
Thời gian của Người ko Anh...
Quá lâu ...
Mưa vẫn nhẹ... hạt long lanh trong veo như thủy tinh...
Nó rơi rơi...vỡ tan...
Những mảnh vụn cũng như thủy tinh cắt sâu vào da thịt...đau...
Nắng vẫn nhẹ...giọt ấm áp mềm mại như đuôi mắt
Đuôi mắt ko cười...ánh nhìn cháy rát ...thiêu tâm hồn ...
Ko còn gì cả...đau...
Và đến khi mưa tạnh , nắng tắt... tình yêu cũng ko còn ...
"Tại sao em ko đợi anh?"
"Em ko thể , thời gian bào mòn tất cả...em ko thể ...quá lâu..."
6/6/2006
_1 Khuyên_
Nắng rất nhẹ ... những giọt ấm áp mềm mại như đuôi mắt ...
Một ngày không bình thường khi có cả mưa và nắng ... rất nhẹ
"Em đợi anh nhé"
"Để làm gì?"
"Vì yêu"
"Đợi trong bao lâu?"
"Vĩnh viễn ... cả đời"
Có ngọn gió ngang qua thoảng cười . Người nói vậy nhưng sẽ đợi được bao lâu ?
Ngày đầu tiên vắng Anh , Người tràn đầy hi vọng vào ngày mai
Tuần đầu tiên vắng Anh , Người tự đánh lừa nỗi nhớ
Tháng đầu tiên vắng Anh , Người khao khát chưa từng xa cách
Năm đầu tiên vắng Anh , Người chìm vào nỗi cô đơn tuyệt vọng
...
Người bắt đầu suy nghĩ ...
Quá khứ của Người có Anh
Tương lai của Người ko Anh
Niềm vui của Người có Anh
Nỗi đau của người ko Anh
Trái tim của Người có Anh
Thời gian của Người ko Anh...
Quá lâu ...
Mưa vẫn nhẹ... hạt long lanh trong veo như thủy tinh...
Nó rơi rơi...vỡ tan...
Những mảnh vụn cũng như thủy tinh cắt sâu vào da thịt...đau...
Nắng vẫn nhẹ...giọt ấm áp mềm mại như đuôi mắt
Đuôi mắt ko cười...ánh nhìn cháy rát ...thiêu tâm hồn ...
Ko còn gì cả...đau...
Và đến khi mưa tạnh , nắng tắt... tình yêu cũng ko còn ...
"Tại sao em ko đợi anh?"
"Em ko thể , thời gian bào mòn tất cả...em ko thể ...quá lâu..."
6/6/2006
_1 Khuyên_