PDA

Xem đầy đủ chức năng : Thơ áo trắng .



...love...phải thế...
11-05-2006, 10:11 PM
Sân Trường Thuở Mười Sáu
Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
... Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm
Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao !

Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào

Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi

Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời

Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa .


1982
NGUYỄN THÁI DƯƠNG
Ngày Xưa Hoa Phượng
Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao .

HỒ THỤY MỸ HẠNH
(GĐAT - Đơn Dương)
Thơ Cho Riêng Anh
Em chẳng bao giờ có thể chối bỏ đâu
Câu thơ cháy khi em mười bảy tuổi
Những tháng năm tuổi thơ rong ruổi
Tìm ánh sao chiều sóng sánh một dòng thương
Em chẳng thể nào bỏ nổi những tơ vương
Những khao khát suốt một thời con gái
Hoa phượng đỏ ngàn năm còn đỏ mãi
Con ve ngân thương nhớ tận bây giờ .

Sẽ chẳng bao giờ nguội tắt ước mơ
Câu chuyện cổ xưa: Lọ lem và hoàng tử
Dẫu hoàng hôn đỏ tím vai ngày lữ thứ
Em một mình không có anh bên...

Sẽ chẳng bao giờ em có thể vùi quên
Năm tháng cũ ... câu thơ buồn anh viết
Sóng nước cồn cào nhớ thương da diết
Em tê lòng nghe nhói trái tim đau .

Dẫu em giận hờn: ta không là của nhau
Ánh sao chiều vùi chôn nơi dĩ vãng
Anh cũng đừng buồn, đừng nhìn em im lặng
Em chẳng bao giờ có thể hết yêu anh.


LƯƠNG LAN
(Hải Hưng)
Trên Cành Lá Hạ
Mùa hạ lại về rồi đó bé
Anh thôi chẳng đứng trước cổng trường
Chờ ai mỗi buổi chiều tan học
Mắt rõi nhìn theo nỗi nhớ thương.
Bé sẽ xếp lại tà áo trắng
Bạn bè lưu luyến buổi chia tay
Bé sẽ thấy đời như giấc mộng
Ngậm ngùi tiếc nuối vị ô mai

Bé sẽ lạc trong mùa phượng đỏ
Nhẹ tay sách vở tạm rời xa
Để vui cùng biển trời lộng gió
Rừng núi mây thơm tóc học trò

Mùa hạ lại về rồi đó bé
Anh thôi chẳng đứng trước cổng trường
Bài thơ tình ngọt ngào cây trái
Biết gửi về đâu nỗi nhớ thương?


ĐẶNG TỬ ĐÀN
Cánh Phượng Xưa
Cánh phượng hồng ta đã từng ép tặng
Tặng cho ai mỗi độ nắng hạ về
Để rồi những chiều ta ngồi yên lặng
Đưa cánh phượng xưa vào những vần thơ
Chiều nay có ai ngồi ngơ ngẩn
Dưới gốc cây nghe gió hạ thổi về
Ép cánh phượng để dành trong vở
Biết tặng ai khi ai đã xa quê

Kỷ niệm chợt tràn trang lưu bút
Cánh phượng xưa nay đã đổi màu
Còn đâu đây hương vương thoang thoảng
Để mỗi lần Hè đến nhớ thật lâu .


HOÀNG HỮU CHỈNH
Phượng Mơ
Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn trong mắt ai
Bàn tay nào luống cuống
Nắm vội một bàn tay
Xa nhau mấy mươi ngày
Hay sẽ không gặp lại
Tuổi học trò vụng dại
Chỉ còn một buổi nay

Rồi sân trường sẽ vắng
Những tà áo trắng bay
Gốc phượng nằm thinh lặng
Nhớ nhịp guốc vui tai

Trở mình trong trang vở
Vài chiếc lá thuộc bài
Dăm bài thơ dang dở
Một mối tình phôi thai

Dẫu ngày tháng tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học trò dấu ái
Một thuở nào nồng say .


HÀ ĐÌNH NGUYÊN
Mùa Phượng Hồng
Có ai qua đó góp dùm tôi
Những đám mây bay trắng một trời
Những bông phượng đỏ màu nhung nhớ
Gửi làm quà tặng buổi chia phôi .
Sẽ xa, thôi cũng đành xa nhé
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Có chút gì đau như cắt ruột
Tay chào, tay vẫy, nón che ngang.

Sẽ xa, ừ thôi nhé, đành xa
Rồi mai trên những lối tôi về
Tôi biết lòng tôi nghe rộn rã
Nhịp guốc ai đùa trong nắng trưa .

Bỗng dưng tôi thấy mình tiêng tiếc
Những tà áo trắng nắng nghiêng nghiêng
Những bàn tay giở lần trang sách
E ấp tờ thư trước cổng trường

Có ai qua đó hái dùm tôi
Những đóa hoa thơm ngát một thời
Ép vào tim để nghe thương nhớ
Để nghe sầu giạt đến muôn nơi .

Sẽ xa thôi cũng đành xa nhé
Người về cuối bãi kẻ đầu sông
Bóng hoa bay mấy chiều tan tác
Hoa rụng ba năm trắng bến hồng.

Rồi mai khi gió mùa thu tới
Khi nắng tàn phai trên trên lối xưa
Có biết người xa xôi trở lại
Hay là biền biệt đến muôn thu .

Trời bỗng mang mang đất ngậm ngùi
Những tà áo trắng năm xưa ơi
Có ai qua đó cho tôi gửi
Một trái tim đau vỡ máu người .


PHẠM CAO HOÀNG
Áo Trắng Như Gương
Anh gặp lại màu tường vôi bông điệp
Có nụ cười em gái tuổi mười lăm
Và áo trắng giữa sân trường nắng rợp
Đôi mắt nhìn ai đó cứ đăm đăm.
Anh gặp lại tuổi học trò mông muội
Trên tóc em hoa bướm quá vô tình
Bài toán đố trong ngực còn tức tưởi
Tan học rồi ai đón cũng lặng thinh.

Anh chiều nay lặng nhìn qua phố nhỏ
Dáng em đi mềm dịu cả con đường
Bỗng thấy mình hóa ngu ngơ khờ dại
Trước thiên thần áo trắng như gương.


NGUYỄN TIẾN ĐẠT
Mùa Hạ Tìm Về
Chùm phượng thắp trên cây nỗi nhớ
Tháng tư không gọi cũng theo về
Mấy mùa xa em ngần ấy mùa xa phố
Những con đường vàng mướt tiếng ve
Mây như bông vắt ngang trời nắng quá
Bóng ta gầy chao đổ xuống thềm rêu
Tiếng guitar không dưng trầm lắng lạ
Gửi gắm về phía ấy một lời yêu

Nhánh hoành hậu tím vài bông nở muộn
Em ở đâu trên trái đất này
Ngoài cổng trường đời ngược xuôi trăm hướng
Về chờ em như chờ cỏ may

Mưa chưa về tưới nhuần đôi mắt mỏi
Cỏ may và em trốn biệt cõi xa nào
Chiều chưa khép mà đêm đã tới
Ngấn tình buồn chợt vỡ đắm trăng sao


NGUYỄN ĐĂNG TRÌNH
Phượng Vẫn Theo Tôi
Ba mươi tuổi tôi mơ về hoa phượng
Nếu muộn màng xin người thứ lỗi cho
Tuổi ba mươi vẫn còn nghèo rung động
Dẫu rất thương phượng thắm tuổi học trò
Cánh phượng nào của ngày xưa trong trang vở
Bông phượng nào lưu luyến buổi chia ly
Cành phượng tặng nhau người còn nhớ ?
Tuổi hai mươi run rẩy nói câu gì ?

Xin lỗi người ngày xưa tôi không hiểu
Tình yêu vương trong cánh phượng run run
Khi tôi hiểu người xa xôi mấy nẻo
Chỉ còn hoa phượng đỏ nở ven đường

Phượng lại nở trên con đường cũ
Giống hệt ngày nao, giống hệt năm nào
Nhưng tôi không còn như trước nữa
Tôi đi một mình tuổi quá ba mươi

Phượng không chỉ nở trên đường cũ
Phượng nở âm thầm khắp bốn phương
Tôi chạy trốn nhưng làm sao trốn được
Phượng vẫn theo tôi mọi ngả đường.


PHẠM HỒNG DANH
Đọc Lại Những Trang Thơ Tình
Những trang thơ tình ngày xưa
Chiều nay em ngồi đọc lại
Vô tình thấy lòng mình
Như sau một cơn mưa
Dòng mực tím nhạt phai theo năm tháng
Trên trang giấy úa vàng
Những yêu thương chất ngất nồng nàn
Cũng phai đi theo dòng thời gian.
Một thời
Tưởng không anh em không thể nào sống nổi
Ta đem đặt vào tình yêu
Toàn bộ ý nghĩa cuộc đời
Yêu! Yêu! Và chỉ cần yêu thôi
Là sống
Thế rồi anh đã xa
Và chuyện tình cũng qua
Như ta đã qua đi một thời cuồng điên
Một thời vội vã
Để chiều nay em ngồi đọc lại
Những trang thơ tình
Chợt giật mình
May mà cái ngọn lửa ào ạt dữ dội kia
Không đốt cháy đi
Cả một thời tuổi trẻ .

Mèo Lười Cô Đơn
11-05-2006, 10:47 PM
Sân trường hoa phượng nở
Kết hợp cùng .... tiếng ve
Báo hiệu 1 ..... mùa hè
Chia li và - nhung nhớ
Cùng với những tiếng thở
Của cuộc tình chưa ngỏ
Cùng với những tiếng than
Của tình yêu hoài bão
Mùa hè mùa báo hiệu
Những chiếc áo dài việt
Khép nép cất .... nó đi
Mùa hè sao ghét thế
Mi có nhanh đi mất

ghet_hoa_hong
12-05-2006, 08:41 AM
Anh chợt về thăm quê hương nắng hạ
Giọng ve buồn thăm thẳm gọi hồn sâu
Dấu yêu ơi ngày xưa tuổi xanh màu
Còn đâu nửa , giờ ngất ngây nỗi nhớ

Bên sân trường hàng cây hoa phượng nở
Đỏ lòng anh như rĩ máu thân thương
Bóng dáng ai ngơ ngẫn nép bên đường
Cho nắng hạ ướp hương nồng vai áo

Mùa hạ ơi , sao lại là giông bảo
Cuốn hút ta vào ký ức xa xưa
Thuở tình yêu khôn lớn cũng chưa vừa
Thuở sách vở còn loang màu tim tím

Thầy cô ơi có còn khung kỷ niệm
Chất chứa hình lũ quỉ sứ tinh ranh
Đã quá xa thời thơ ấu yên lành
Tay cầm bút , giờ chén cơm manh áo

Về lại đây nghe lòng trăm áo nảo
Hạ vẫn xanh mà sao nắng cứ vàng
Ngang qua trường tim chợt nắng chói chang
Choàng ôm lấy người học trò viễn xứ

anhratso_vo_tn
12-05-2006, 08:46 AM
Hè ơi đến sớm làm chi
Phượng rơi lcs đác tiễn người đi xa
Ve sầu khắc khoải hồn thi sĩ
nhớ lại làm chi phút chia ly
gần nhau cảm thấy bình thường
xa nhau mới thấy tình thương dạt rào
xa nhau mãi mãi xa còn nhớ