Kim Thích Chích
05-05-2006, 02:30 PM
Ta, lang thang, những mong gặp kẻ tri kỷ, mà nào có thấy. Bình sinh, vốn một kiếp làm trai, chẳng phải là kẻ tiểu nhân vậy mà đành ôm sầu, độc ẩm, độc tấu, thiên thu độc hành.
Sầu !
Độc tấu tiêu phong sầu vấn sầu !
Đường xa lữ khách nguyệt soi sầu !
Thế gian thử hỏi ai tri kỷ ?
Trần tục nơi nao rũ bụi sầu ?
Trăm thứ đệ huynh vui cũng hết !
Rượu hoa mờ đắm tỉnh xong sầu !
Ôm sầu tiêu vĩ sao san sẻ ?
San sẻ mà sao sầu cứ sầu ?
Sầu !
Độc tấu tiêu phong sầu vấn sầu !
Đường xa lữ khách nguyệt soi sầu !
Thế gian thử hỏi ai tri kỷ ?
Trần tục nơi nao rũ bụi sầu ?
Trăm thứ đệ huynh vui cũng hết !
Rượu hoa mờ đắm tỉnh xong sầu !
Ôm sầu tiêu vĩ sao san sẻ ?
San sẻ mà sao sầu cứ sầu ?