PDA

Xem đầy đủ chức năng : Tri âm, tri kỷ



Kim Thích Chích
05-05-2006, 02:30 PM
Ta, lang thang, những mong gặp kẻ tri kỷ, mà nào có thấy. Bình sinh, vốn một kiếp làm trai, chẳng phải là kẻ tiểu nhân vậy mà đành ôm sầu, độc ẩm, độc tấu, thiên thu độc hành.

Sầu !

Độc tấu tiêu phong sầu vấn sầu !
Đường xa lữ khách nguyệt soi sầu !
Thế gian thử hỏi ai tri kỷ ?
Trần tục nơi nao rũ bụi sầu ?
Trăm thứ đệ huynh vui cũng hết !
Rượu hoa mờ đắm tỉnh xong sầu !
Ôm sầu tiêu vĩ sao san sẻ ?
San sẻ mà sao sầu cứ sầu ?

lãng_tử_bụi_đời
05-05-2006, 07:22 PM
Có phải là đây kẻ đa sâu
Mà sao tham thế ôm sầu thiên thu
Nam nhi một bậc trượng phu
Giang hồ vùng vẫy thiên thu danh người

Ta đây chỉ thích vui đùa
Chơi cùng mây gió thả hồn trăng hoa
Trời sinh ta kẻ đào hoa
Giang hồ rạo bước giai nhân sánh cùng

Kim Thích Chích
12-05-2006, 12:04 AM
Sơn hà xã tắc

Đêm buồn dạo nhạc họa thu phong
Hiên vắng tả tơi mưa xé lòng
Mây cuốn nguyệt nhoè theo bóng nước
Gió xua lá úa với tầng không
Thái dương khởi sắc khi nao tỏ
Tổ quốc chuyển mình vẫn ngóng trông
Sầu khúc giải sầu men mặng đắng
Bao giờ bóng núi liền hồn sông