Mít_ướt
22-04-2006, 03:54 AM
You!
Giờ này U đang làm gì?U đang ngủ bù phải không?đêm qua đi làm mà,ngủ đi U nhé,ngủ thật ngon,lấy sức tuần sau còn đi làm,và hãy mơ về những điều tốt đẹp(liệu trong giấc mơ đó có I không nhỉ?Hi vọng là có,I sẽ hiển hiện trong giấc mơ của U là một người bạn thật tốt,giúp đỡ U khỏi vất vả,chia sẻ cùng U những buồn vui,chỉ cần thế thôi là đủ rồi!).I luôn mong muốn U nghĩ tốt về I,thực ra I là một người hết sức bình thường,không có gì đáng để nói cả,với U I cũng chỉ làm được như vậy thôi.Còn U,U nghĩ gì về I?có phải sau lá thư ấy I còn lại trong U rất tồi tệ đúng không?I không muốn như vậy một chút nào cả U ạ.Cuộc sống không cho ta nhiều lựa chọn,và chẳng hiểu vì sao lúc đó I lại lựa chọn cách ấy"nói thẳng,nói thật với U hết mọi chuyện,nói cho U nghe I đang suy nghĩ gì"I làm thế có đúng không nhỉ?I luôn dằn vặt mình và đặt ra hàng ngàn câu trả lời khác nhau của U.Thôi thì dù sao mọi chuyện đã qua,I bây giờ và mãi mãi luôn cầu chúc cho U được hạnh phúc.
"không bao giờ gặp lại nhau nữa!",mỗi khi nghĩ đến câu này I thấy nhói đau trong tim và khó có thể chấp nhận nổi.Vì I rất mong nhìn thấy U,dù chỉ là ở xa thôi cũng được,để I có thể biết U đang bình an và vui vẻ.Thế nhưng U đã nói thế thì I chịu thua rồi,I không thể theo mãi bóng hình U và I sợ cảm giác bị ai đó ghét bỏ,nhất là U.Sao lại thế nhỉ?I có làm gì đâu,I chỉ lỡ đem lòng mình nhớ thương,lo lắng cho U thôi mà.Nếu không quí mến mà làm phiền thì thật khó chịu,I biết cảm giác đó vì thế nên I đành đứng im để U rời xa I.Thế là được phải không U? U phải giữ gìn sức khoẻ,ăn uống cẩn thận và chăm chỉ làm việc nhé,nếu được hãy đi học thêm một cái gì đó khi có thời gian,đừng nghĩ thế là đủ,tương lai của U còn rất dài và sẽ rộng mở đón U nếu U bước đi không nghỉ.U phải nhớ những gì U hứa với I đấy:"sẽ là một người tốt!"không còn gặp I nữa rồi nhưng U vẫn phải thực hiện lời hứa đó nghe!Thế thôi U nhé,lời cuối thư là lời chúc hạnh phúc và thành đạt tới U ở mọi nơi mà U đi qua.
Giờ này U đang làm gì?U đang ngủ bù phải không?đêm qua đi làm mà,ngủ đi U nhé,ngủ thật ngon,lấy sức tuần sau còn đi làm,và hãy mơ về những điều tốt đẹp(liệu trong giấc mơ đó có I không nhỉ?Hi vọng là có,I sẽ hiển hiện trong giấc mơ của U là một người bạn thật tốt,giúp đỡ U khỏi vất vả,chia sẻ cùng U những buồn vui,chỉ cần thế thôi là đủ rồi!).I luôn mong muốn U nghĩ tốt về I,thực ra I là một người hết sức bình thường,không có gì đáng để nói cả,với U I cũng chỉ làm được như vậy thôi.Còn U,U nghĩ gì về I?có phải sau lá thư ấy I còn lại trong U rất tồi tệ đúng không?I không muốn như vậy một chút nào cả U ạ.Cuộc sống không cho ta nhiều lựa chọn,và chẳng hiểu vì sao lúc đó I lại lựa chọn cách ấy"nói thẳng,nói thật với U hết mọi chuyện,nói cho U nghe I đang suy nghĩ gì"I làm thế có đúng không nhỉ?I luôn dằn vặt mình và đặt ra hàng ngàn câu trả lời khác nhau của U.Thôi thì dù sao mọi chuyện đã qua,I bây giờ và mãi mãi luôn cầu chúc cho U được hạnh phúc.
"không bao giờ gặp lại nhau nữa!",mỗi khi nghĩ đến câu này I thấy nhói đau trong tim và khó có thể chấp nhận nổi.Vì I rất mong nhìn thấy U,dù chỉ là ở xa thôi cũng được,để I có thể biết U đang bình an và vui vẻ.Thế nhưng U đã nói thế thì I chịu thua rồi,I không thể theo mãi bóng hình U và I sợ cảm giác bị ai đó ghét bỏ,nhất là U.Sao lại thế nhỉ?I có làm gì đâu,I chỉ lỡ đem lòng mình nhớ thương,lo lắng cho U thôi mà.Nếu không quí mến mà làm phiền thì thật khó chịu,I biết cảm giác đó vì thế nên I đành đứng im để U rời xa I.Thế là được phải không U? U phải giữ gìn sức khoẻ,ăn uống cẩn thận và chăm chỉ làm việc nhé,nếu được hãy đi học thêm một cái gì đó khi có thời gian,đừng nghĩ thế là đủ,tương lai của U còn rất dài và sẽ rộng mở đón U nếu U bước đi không nghỉ.U phải nhớ những gì U hứa với I đấy:"sẽ là một người tốt!"không còn gặp I nữa rồi nhưng U vẫn phải thực hiện lời hứa đó nghe!Thế thôi U nhé,lời cuối thư là lời chúc hạnh phúc và thành đạt tới U ở mọi nơi mà U đi qua.