maka
18-04-2006, 01:18 AM
- Bạn ơi đừng đi!
+ Xoẹt _ tiếng sét giữa đêm hè làm Phong giật mình tỉnh giấc , bàng hoàng vài giây.
- Phù , thì ra chỉ là giấc mơ _ Phong thở phào nhẹ nhõm .
Phong đang cố nhớ về khuôn mặt của người con gái đã xuất hiện trong giấc mơ của cậu , đây là lần đầu tiên có người làm cho cậu rung động trái tim, đôi mắt ấm áp như biết nói sưởi ấm tim cậu . Đã từ lâu rồi cậu ko có cảm giác ấm áp này kể từ khi mẹ cậu wa đời.
+ Phong _ một cậu học sinh cấp ba , sống trong gia đình quyền quý , cha cậu là một thương nhân khá nổi tiếng trong giới doanh nhân . mẹ cậu vốn là người thuộc dòng dõi hoàng tộc, một căn bệnh hiểm nghèo đã đến cướp mất mạng sống của người mẹ yêu dấu của cậu . Mặc dù sống trong vàng bạc nhung lụa nhưng Phong luôn cảm thấy cô đơn vì cha cậu thưởng xuyên bôn ba ở nước ngoài mà bỏ mặc cậu giữa căn nhà lạnh lẽo ko có hơi ấm của một gia đình . Chính điều đó đã khiến cậu trở thành người lạnh lùng , cậu ko tiếp xúc với ai , chẳng nói chuyện với ai , và hầu như cậu ko có bạn bè thân thiết , vì thế có những chuyện buồn cậu ko có người chia sẻ , điều đó lại khiến cậu buồn hơn . Cô gái trong giấc mơ kì lạ đã gợi lại những kỉ niệm và cảm giác ấm áp khi ở bên người mẹ yêu dấu của cậu.
+Bây giờ là 2 giờ sáng . Còn 4 tiếng nữa mới đến giờ ăn sáng . Bây giờ đang là kì nghỉ hè cậu ko phải đi học . Ôi có lẽ đây là khoảng thời gian buồn chán nhất trong năm , nhưng cũng sắp phải đi học lại rồi , thời gian nghỉ hè cũng chẳng còn lâu nữa đâu !_ Ngả lưng nằm xuống , Phong nhìn ra ngoài trời , mưa như trút nước , đêm mưa lại càng làm cậu càng thêm nhớ cha nhớ mẹ , nỗi buồn này cậu chẳng biết nói cùng ai . Suy nghĩ về giấc mơ ban nãy thật kì lạ , có lẽ nó chỉ là giấc mơ vớ vẩn thôi , nhưng ko hiểu sao cậu cứ nghĩ về cô gái ấy hoài .
- Cô gái ấy là ai vậy nhỉ? Mình chưa từng gặp cô ấy bao giờ .Mái tóc đen dài thắt bím hai bên , mắt đen lay láy vừa có nét dịu dàng , vừa có nét tinh nghịch của tuổi học trò , có lẽ cô ấy cũng chạc tuổi cậu thôi .Ko biết từ khi nào Phong đã chìm vào giấc ngủ , có lẽ cậu muốn gặp lại cô ấy lần nữa hay sao.
- Cậu chủ , cậu chủ, dậy thôi sáng rồi _ người quản gia nhà Phong gọi cậu dậy .
- Dạ ,hôm nay bữa sáng có món gì vậy ạ?
- Có trứng ốp la và bánh mì , cậu có muốn ăn gì khác ko?
- Ko , cháu ăn nhiêu đó là được rồi . Cháu muốn uống nước cam thay cho sữa có được ko?
- Thưa cậu chủ , ông chủ bảo cậu phải uống sữa vào buổi sáng , uống nước cam có thể làm cho cậu bị đau bụng đấy . Hay để tôi pha cho cậu ly cam sữa nhé , nó có lẽ sẽ ngon hơn nhiều đấy .
- Vâng cũng được, cháu muốn đổi khẩu vị chút thôi .
- Vậy cậu dậy đi nhé , tôi sẽ làm xong ngay thôi .
- Vâng , cháu cũng tỉnh ngủ rồi , nhưng hơi mệt vì giấc mơ hôm wa .
- Cậu nhớ bà chủ à? Thế cậu có sao ko?_Bác quản gia đưa tay sờ trán Phong _ Ừ , có lẽ cậu hơi sốt đấy , để tôi gọi bác sĩ ...
- Ko cần đâu , cháu khoẻ rồi , chút nữa cháu ra ngoài đi dạo có lẽ sẽ khoẻ thôi .
- Vâng , nhưng hôm nay tôi thấy cậu khoan khoài hơn mọi ngày . Giấc mơ đêm wa có vẻ là một giấc mơ tuyệt chứ hả cậu bé?
- Chỉ có bác là hiểu cháu thôi _ Phong cười .
Bác quản gia bước ra khỏi phòng với nụ cười , lần đầu tiên , bác thấy Phong vui vẻ như vậy , chính xác là từ khi mẹ cậu wa đời . Chẳng bao giờ cậu đòi hỏi gì cho bữa ăn , thế mà hôm nay cậu lại đòi thay đổi khẩu vị cơ đấy . Có lẽ cái giấc mơ gì gì đó mà cậu nhắc tới chắc chắn có tác động đến cậu .
- Bác Lý ơi , cháu dậy rồi này , bữa sáng có chưa bác?_ Tiếng Phong gọi to làm cho bác Lý- người làm bếp nhàPhong -giật mình , chẳng bao giờ cậu gọi ai oang oang như thế cả.
- Đây đây , có rồi đây . Hôm nay cậu chủ vui vẻ nhỉ? chắc mới wen cô nào à?_ Bác Lý chọc cậu.
- uhm...ko có đâu bác ạ...hì hì..._Phong ngượng nghịu trả lời .
- Vậy là có , bữa nào mời cô ấy về nhà cho chúng tôi xem mặt với nhé .
- Chừng nào gặp mới mời được chứ _ Phong lại cười trả lời.
Cả nhà đều vui bởi niềm vui ko rõ từ đâu của Phong , hôm nay sao cậu ấy lạ wa' . Bác quản gia và bác Lý nhìn nhau lo lắng , nhưng rồi lại bảo nhau :
- Chắc ko sao đâu , lâu lắm mới thấy cậu ấy vui vẻ như vậy _ Bác quản gia nói .
- Lại còn đòi thay nước cam vào sữa nữa chứ _ Bác Lý trả lời
- Hay chúng ta gọi dt báo cho ông chủ biết tin mừng này?
- Ừ vậy đi, nhưng ông chủ bận lắm , có nên làm phiền vậy ko?
- Vậy thôi đi _ Bác quản gia buồn bã trả lời
Ba Phong là thế , bận trăm công ngàn việc , dường như cha là người của xã hội chứ` ko còn là cha của cậu bé Phong nữa
_ Bác Châu -tên bác quản gia nhà Phong - Bác Lý , cháuy ra ngoài dạo phố đây , bác có cần mua gì ko ? cháu ghé vào siêu thị mua luôn cho ?
- Cậu chủ , cậu muốn đi đâu ah?để tôi kêu con nhỏ Thiên Ân đi theo cậu nhé?_ Bác Châu lo lắng hỏi.
- ko cần đâu , cháu chỉ muốn đi dạo một mình thôi .
- Thế có ổn ko? Bác Châu Bác gọi anh Nguyên đến chở cậu Phong đi ._ Bác Lý nói .
- Thôi ko cần đâu , các bác cứ làm như cháu là cậu nhóc lên 3 tuổi ko bằng. Thôi cháu đi đây .
Phong ra khỏi cổng bước đi , lần đầu tiên cậu ra khỏi nhà mà ko có ai theo sau
- Chà , cậu ấy có sao ko nhỉ?_ Bác Châu nói .
- Chắc ko sao đâu , cậu ấy lớn rồi , có lẽ chỉ có chúng ta còn coi cậu ấy như cậu bé 3 tuổi mà thôi .
Phong vừa đi vừa nhìn cảnh vật xung quanh , đường phố đông đúc ồn ào thế mà cậu chưa bao giờ để ý đến. Những dãy nhà cao tầng ko hẳn là đẹp hơn nhà của cậu nhưng lúc nào cũng có người ra vào nhộn nhịp . Phong ghé vào siêu thị , chưa bao giờ cậu đi một mình đến đây cả, cậu nhìn hết gian hàng này đến gian hàng khác , cậu thấy nhiều điều thú vị như người mới từ thế giới khác đến đây vậy . Cậu lên tầng ba, tầng cao nhất , đứng từ trên cao nhìn xuống toàn khung cảnh siêu thị , người đông đúc làm cho cậu thấy tiếc những ngày phải ở trong căn nhà lạnh lẽo thiếu hơi người kia .
Chợt cậu nhìn thấy cô gái...
(còn tiếp )
Đây là tác phẩm đầu tay của mình , mong các bạn ủng hộ
+ Xoẹt _ tiếng sét giữa đêm hè làm Phong giật mình tỉnh giấc , bàng hoàng vài giây.
- Phù , thì ra chỉ là giấc mơ _ Phong thở phào nhẹ nhõm .
Phong đang cố nhớ về khuôn mặt của người con gái đã xuất hiện trong giấc mơ của cậu , đây là lần đầu tiên có người làm cho cậu rung động trái tim, đôi mắt ấm áp như biết nói sưởi ấm tim cậu . Đã từ lâu rồi cậu ko có cảm giác ấm áp này kể từ khi mẹ cậu wa đời.
+ Phong _ một cậu học sinh cấp ba , sống trong gia đình quyền quý , cha cậu là một thương nhân khá nổi tiếng trong giới doanh nhân . mẹ cậu vốn là người thuộc dòng dõi hoàng tộc, một căn bệnh hiểm nghèo đã đến cướp mất mạng sống của người mẹ yêu dấu của cậu . Mặc dù sống trong vàng bạc nhung lụa nhưng Phong luôn cảm thấy cô đơn vì cha cậu thưởng xuyên bôn ba ở nước ngoài mà bỏ mặc cậu giữa căn nhà lạnh lẽo ko có hơi ấm của một gia đình . Chính điều đó đã khiến cậu trở thành người lạnh lùng , cậu ko tiếp xúc với ai , chẳng nói chuyện với ai , và hầu như cậu ko có bạn bè thân thiết , vì thế có những chuyện buồn cậu ko có người chia sẻ , điều đó lại khiến cậu buồn hơn . Cô gái trong giấc mơ kì lạ đã gợi lại những kỉ niệm và cảm giác ấm áp khi ở bên người mẹ yêu dấu của cậu.
+Bây giờ là 2 giờ sáng . Còn 4 tiếng nữa mới đến giờ ăn sáng . Bây giờ đang là kì nghỉ hè cậu ko phải đi học . Ôi có lẽ đây là khoảng thời gian buồn chán nhất trong năm , nhưng cũng sắp phải đi học lại rồi , thời gian nghỉ hè cũng chẳng còn lâu nữa đâu !_ Ngả lưng nằm xuống , Phong nhìn ra ngoài trời , mưa như trút nước , đêm mưa lại càng làm cậu càng thêm nhớ cha nhớ mẹ , nỗi buồn này cậu chẳng biết nói cùng ai . Suy nghĩ về giấc mơ ban nãy thật kì lạ , có lẽ nó chỉ là giấc mơ vớ vẩn thôi , nhưng ko hiểu sao cậu cứ nghĩ về cô gái ấy hoài .
- Cô gái ấy là ai vậy nhỉ? Mình chưa từng gặp cô ấy bao giờ .Mái tóc đen dài thắt bím hai bên , mắt đen lay láy vừa có nét dịu dàng , vừa có nét tinh nghịch của tuổi học trò , có lẽ cô ấy cũng chạc tuổi cậu thôi .Ko biết từ khi nào Phong đã chìm vào giấc ngủ , có lẽ cậu muốn gặp lại cô ấy lần nữa hay sao.
- Cậu chủ , cậu chủ, dậy thôi sáng rồi _ người quản gia nhà Phong gọi cậu dậy .
- Dạ ,hôm nay bữa sáng có món gì vậy ạ?
- Có trứng ốp la và bánh mì , cậu có muốn ăn gì khác ko?
- Ko , cháu ăn nhiêu đó là được rồi . Cháu muốn uống nước cam thay cho sữa có được ko?
- Thưa cậu chủ , ông chủ bảo cậu phải uống sữa vào buổi sáng , uống nước cam có thể làm cho cậu bị đau bụng đấy . Hay để tôi pha cho cậu ly cam sữa nhé , nó có lẽ sẽ ngon hơn nhiều đấy .
- Vâng cũng được, cháu muốn đổi khẩu vị chút thôi .
- Vậy cậu dậy đi nhé , tôi sẽ làm xong ngay thôi .
- Vâng , cháu cũng tỉnh ngủ rồi , nhưng hơi mệt vì giấc mơ hôm wa .
- Cậu nhớ bà chủ à? Thế cậu có sao ko?_Bác quản gia đưa tay sờ trán Phong _ Ừ , có lẽ cậu hơi sốt đấy , để tôi gọi bác sĩ ...
- Ko cần đâu , cháu khoẻ rồi , chút nữa cháu ra ngoài đi dạo có lẽ sẽ khoẻ thôi .
- Vâng , nhưng hôm nay tôi thấy cậu khoan khoài hơn mọi ngày . Giấc mơ đêm wa có vẻ là một giấc mơ tuyệt chứ hả cậu bé?
- Chỉ có bác là hiểu cháu thôi _ Phong cười .
Bác quản gia bước ra khỏi phòng với nụ cười , lần đầu tiên , bác thấy Phong vui vẻ như vậy , chính xác là từ khi mẹ cậu wa đời . Chẳng bao giờ cậu đòi hỏi gì cho bữa ăn , thế mà hôm nay cậu lại đòi thay đổi khẩu vị cơ đấy . Có lẽ cái giấc mơ gì gì đó mà cậu nhắc tới chắc chắn có tác động đến cậu .
- Bác Lý ơi , cháu dậy rồi này , bữa sáng có chưa bác?_ Tiếng Phong gọi to làm cho bác Lý- người làm bếp nhàPhong -giật mình , chẳng bao giờ cậu gọi ai oang oang như thế cả.
- Đây đây , có rồi đây . Hôm nay cậu chủ vui vẻ nhỉ? chắc mới wen cô nào à?_ Bác Lý chọc cậu.
- uhm...ko có đâu bác ạ...hì hì..._Phong ngượng nghịu trả lời .
- Vậy là có , bữa nào mời cô ấy về nhà cho chúng tôi xem mặt với nhé .
- Chừng nào gặp mới mời được chứ _ Phong lại cười trả lời.
Cả nhà đều vui bởi niềm vui ko rõ từ đâu của Phong , hôm nay sao cậu ấy lạ wa' . Bác quản gia và bác Lý nhìn nhau lo lắng , nhưng rồi lại bảo nhau :
- Chắc ko sao đâu , lâu lắm mới thấy cậu ấy vui vẻ như vậy _ Bác quản gia nói .
- Lại còn đòi thay nước cam vào sữa nữa chứ _ Bác Lý trả lời
- Hay chúng ta gọi dt báo cho ông chủ biết tin mừng này?
- Ừ vậy đi, nhưng ông chủ bận lắm , có nên làm phiền vậy ko?
- Vậy thôi đi _ Bác quản gia buồn bã trả lời
Ba Phong là thế , bận trăm công ngàn việc , dường như cha là người của xã hội chứ` ko còn là cha của cậu bé Phong nữa
_ Bác Châu -tên bác quản gia nhà Phong - Bác Lý , cháuy ra ngoài dạo phố đây , bác có cần mua gì ko ? cháu ghé vào siêu thị mua luôn cho ?
- Cậu chủ , cậu muốn đi đâu ah?để tôi kêu con nhỏ Thiên Ân đi theo cậu nhé?_ Bác Châu lo lắng hỏi.
- ko cần đâu , cháu chỉ muốn đi dạo một mình thôi .
- Thế có ổn ko? Bác Châu Bác gọi anh Nguyên đến chở cậu Phong đi ._ Bác Lý nói .
- Thôi ko cần đâu , các bác cứ làm như cháu là cậu nhóc lên 3 tuổi ko bằng. Thôi cháu đi đây .
Phong ra khỏi cổng bước đi , lần đầu tiên cậu ra khỏi nhà mà ko có ai theo sau
- Chà , cậu ấy có sao ko nhỉ?_ Bác Châu nói .
- Chắc ko sao đâu , cậu ấy lớn rồi , có lẽ chỉ có chúng ta còn coi cậu ấy như cậu bé 3 tuổi mà thôi .
Phong vừa đi vừa nhìn cảnh vật xung quanh , đường phố đông đúc ồn ào thế mà cậu chưa bao giờ để ý đến. Những dãy nhà cao tầng ko hẳn là đẹp hơn nhà của cậu nhưng lúc nào cũng có người ra vào nhộn nhịp . Phong ghé vào siêu thị , chưa bao giờ cậu đi một mình đến đây cả, cậu nhìn hết gian hàng này đến gian hàng khác , cậu thấy nhiều điều thú vị như người mới từ thế giới khác đến đây vậy . Cậu lên tầng ba, tầng cao nhất , đứng từ trên cao nhìn xuống toàn khung cảnh siêu thị , người đông đúc làm cho cậu thấy tiếc những ngày phải ở trong căn nhà lạnh lẽo thiếu hơi người kia .
Chợt cậu nhìn thấy cô gái...
(còn tiếp )
Đây là tác phẩm đầu tay của mình , mong các bạn ủng hộ